CHỈ CÒN MÙA XUÂN (thơ)
Chỉ còn mùa xuân
TRẦN TAM NGUYÊN
Hoa nở xuân về đó phải chăng?
Mùi gió sao còn vướng giá băng
Biệt đông xuân bỏ ba mùa cũ
Từ giả tháng ngày chẳng nói năng
Sao xuân lại đến vào hôm nay?
Phải chăng ai đó đặt ngày này
Để xuân kêu gọi hoa đua nở
Và để mọi người uống thật say
Xuân đến hết mùa, xuân lại đi
Lòng chẳng bâng khuâng chẳng có gì
Xuân là dấu vết người ta đặt
Đánh dấu một mùa chẳng khác chi
Xuân nay hớn hở thật vui tươi
Xuân đã tìm ra nguồn sáng ngời
Xuân không lệ thuộc thời gian nữa
Cùng với không gian xuân lướt trôi
Bao người cầu gặp được mùa xuân
Để xem hiện tượng thật lạ lùng
Ở nơi không có thời gian nữa
Chỉ có mùa xuân vĩnh viễn xuân
Bây giờ xuân đến mãi không thôi
Xuân ở nơi đây suốt vạn đời
Xuân không từ biệt bao giờ cả
Xuân vẫn hoài hoài mãi thế thôi
Chẳng có hạ thu chẳng có đông
Chỉ có mùa xuân ở chốn hồng
Mọi người mơ tưởng mùa xuân đó
Bông lúa hoa thơm khắp cánh đồng
Xuân này dáng dấp thật yêu kiều
Vào miền vĩnh cửu khác xưa nhiều
Thời gian vắng mặt trong miền đó
Chỉ có mùa xuân với tình yêu
Ai muốn đi theo dấu bước xuân
Hãy thoát thời gian ở chốn trần
Dò tìm cho được bao phương thức
Để rồi sẽ gặp được mùa xuân.
Tin tức khác
- TỪ QUANG TẬP 16 – THÁNG 4 NĂM 2016 (PL. 2560)
- TỪ QUANG XUÂN BÍNH THÂN (TẬP 15) – THÁNG 1 NĂM 2016 (PL. 2559)
- KÝ ỨC MỘT THỜI - Cư sĩ THIỆN MINH
- TỪ QUANG Tập 14 - Tháng 10 năm 2015 (P.L.2559)
- TỪ QUANG Tập 13 - tháng 8 năm 2015 (P.L.2559) SỐ ĐẶC BIỆT VỀ ĐẠI LỄ VU LAN
- TỪ QUANG Tập 11 Xuân Ất Mùi - Tháng 1 Năm 2015 (PL. 2558)
Bình luận bài viết