Thông tin

EM GÁI LÀNG CÙI (thơ)

EM GÁI LÀNG CÙI

NGUYỄN BÁ HOÀN

 

 

 

Tôi có người quen em gái ở làng Cùi

Tuổi vừa mười sáu

Nhiều khi ở bên tôi

Mà như mãi tận cuối miền

Tôi đến thăm em

Nhìn những vết bầm, những vết mòn 

và những gì so với đời em thiếu hụt

Từ đôi mắt đen hun hút

Một mảnh hồn trôi dạt long đong

Vẫn là em

Nhưng bây giờ

Những ngón tay, ngón chân cùn dần

Cùn dần...

Còn đôi mắt em cứ như mài vào khoảng không 

nên lạ thường, sáng quắc

Có lần tôi đến thăm

Em ngồi yên không nói

Em biết nói gì?

Em ngồi yên không nghĩ

Em biết nghĩ gì?

Nhưng tôi nhận ra

Em đang nhìn rất kỹ

Gió ngoài kia vẫn thổi

Mây trên đầu vẫn bay

Thời gian dẫu trôi qua

Ngày đêm không nghĩa lý

Em ngồi đây

Ngồi thật say

Lòng lặng lẽ

Nào ai hay

Bình yên đã đẩy lùi già nua và son trẻ

Nào ai hay

Ngày mai rồi sẽ...

Trên xóm vắng làng Cùi

Em gái tôi vẫn bình yên ngồi đó

Những ngón tay cùn dần

Những ngón chân cùn dần

Cùn dần...

Trong khoảnh khắc rất thân

Em thấy gì số phận

Ở bên lề

Mà đời em đâu hề dính dáng

Trên xóm vắng làng Cùi

Em vẫn bình yên đó

Những ngón tay, ngón chân cuối cùng

Rụng

Rơi!

Ô tuyệt vời!

Tôi thấy em rạng ngời

Niềm tin trong ánh mắt

Em tin gì?

Tin Chúa?

A-men!

Tin Phật?

Hay tin sự thật chẳng phải ở bên ngoài

Sao không nói?

Sao im lặng?

Chúm chím em cười

Dưới mắt em

Tôi

Hiện thân một thằng người khổ nạn

Bởi chẳng hiểu gì trước một hình nhân.

Bình luận bài viết

    Tin sinh hoạt phật sự

    Video bài giảng

    Pháp âm

    • Những áng mây trắng - Thơ: Hoang Phong - Diễn ngâm: Hồng Vân
    • Mẹ ơi - Thơ: Thích Phước Hạnh - Nhạc: Hoàng Lan
    • Khúc ca Tịnh Độ - Lời: Thích Phước Hạnh - Nhạc: An Sơn
    Pháp âm khác >>

    Thống kê truy cập

    • Online: 18
    • Số lượt truy cập : 6129993