Thông tin

KINH HÀNH CA

Kinh hành ca

 

NGUYỄN BÁ HOÀN

 

 

 

Thưa em vừa mới hôm qua

Gặp câu vườn vắng bên nhà bác y

Thảo nào ta thấy em ghi

Những ngày canh rớt câu thì giữa trang

 

Yêu nhau ôm đại bên đàng

Không gần chi dễ giở trang sau cùng

Hôn nhau như thể trùng phùng

Ngoảnh ngơ cũng chẳng dễ cùng một xâu

 

Một câu nhẫn đến muôn câu

Mượt mà vườn vắng thẳm sâu hiên đình

Đêm qua mơ ngủ trong dinh

Gặp em ta bỗng choàng mình tỉnh say

 

Đói ăn khát uống trong ngày

Còn câu tiêu khiển đã vay hồi nào

Nên cần chi giấc chiêm bao

Chuyện ngày mai thoáng cái chào hôm qua

 

Bầu thơ túi rượu mặn mà

Mặc ai trần khách phần ta chẳng nề

Sá chi cái chuyện ngày về

Thưa em ta đã ê chề ngữ ngôn

 

Bây giờ trăm bến nghìn non

Tha hồ cho thỏa chẳng còn ngại ngăn

Khoai lùi có đói thì ăn

Tóc râu thây kệ có chăng chuyện hời

 

Vỉa hè kia chẳng có lời

Mà sao lỡ bước nghe mời mọc rân

Ghé lưng như gặp tình nhân

Tròn say một giấc lên cân tức thì

 

Nghìn đời dễ đã mấy khi

Phải chơi cho tận thứ gì cũng trôi

Làm người ai dễ đã thôi

Một khi trăng gió lên ngôi vô cùng

 

Sương kia nói thủy nói chung

Giữa khuya cũng lén khốt mùng theo ai

Để ta ngáp vắn ngáp dài

Đến khi nắng ấm hình hài còn đâu

 

Gót hài bươn bả bao lâu

Đã bao lần nguyện lần cầu siêu thăng

Có qua nỗi chút tỳ chăng

Hay là gặp cuộc dễ băng qua đường

 

Một đời những mấy đoạn trường

Một quê những mấy phố phường hoạn liêu

Bão bùng làm mái nhà xiêu

Sụp luôn thành quán bún riêu ven đàng

 

Ờ ờ lệ thắm hai hàng

Thương em ta khóc cho chàng họ Nguyên

Thương em một nụ uyên nguyên

Vọng nghìn câu mộng cõi huyền nhấp nhô

 

Nhớ câu ngôn ngữ hồ đồ

Giật mình ta hỏi ở mô mới về

Thầm thưa đây đó đề huề

Mây trời non nước no nê thuở nào

 

Sao người đơn lẻ xanh xao

Thưa rằng tại bởi tầm phào ấy thôi

Ngần câu gởi đến em tôi

Trà dư tửu hậu quết nhồi thành hương

 

Cũng là chút để cúng dường

Gót hài vừa nhớm tha phương mấy lần

Muôn thơ chỉ có một vần

Nghìn thu chỉ có một lần lá rơi

 

Dầu cho dong bước mây trời

Thì xin hãy một lần thôi ghé về

Nhưng rằng phải nhớ chốn quê

Trong từng bụi cỏ chẳng hề đâu xa

 

Nắm buông là việc ngoài da

Dọc ngang tự tại mới là đạo nhân

Nơi giải thoát chớ sinh thân

Tự thêm ràng buộc chuốc phần hiểm nguy

 

Sắn bìm vườn vắng ta ghi

Nói cho hung vậy có gì để nhau

Tỉnh ra có thấy gì đâu

Ba ngàn thế giới một bầu lưu linh

 

Cạn ly cho trọn chút tình

Sạch sành sanh mới chuyển mình lột da

Thấm vào mới thấy hằng sa

Thánh hiền cả thảy đều là chớp dông

 

Bấy giờ Nam - Bắc - Tây - Đông

Mười phương một lổ chân lông sẵn tròn

Tuy là vậy, vẫn lối mòn

Chút tỳ phủi quách lên non đại hùng

 

Ở đây trà ấm một chung

Mời em nhấp ngụm ta cùng dạo chơi

Non cao đến tận bể khơi

Mặc tình tiêu khiển tuyệt vời bác y

 

Cát đằng vườn vắng ta ghi

Nói cho vui vậy có chi để mà...

Bình luận bài viết

    Tin sinh hoạt phật sự

    Video bài giảng

    Pháp âm

    • Những áng mây trắng - Thơ: Hoang Phong - Diễn ngâm: Hồng Vân
    • Mẹ ơi - Thơ: Thích Phước Hạnh - Nhạc: Hoàng Lan
    • Khúc ca Tịnh Độ - Lời: Thích Phước Hạnh - Nhạc: An Sơn
    Pháp âm khác >>

    Thống kê truy cập

    • Online: 23
    • Số lượt truy cập : 6061240