Thông tin

LỜI NGUYỆN ĐÊM GIAO THỪA

LỜI NGUYỆN ĐÊM GIAO THỪA

TỪ QUANG

 

Nam mô Bổn sư Thích Ca Mâu Ni Phật!

Kính lạy Đức Bổn sư!

Trong một năm, ở Á Đông chẳng có đêm nào lặng lẽ, êm ả như đêm giao thừa. Do tập quán nghìn xưa để lại, dân tộc Việt Nam chúng con vẫn hằng tin giữ giờ phút này là cuộc chuyển giao từ bóng tối sang ánh sáng, từ đày đọa tới hanh thông, từ âm suy qua dương thịnh. Đây là giao thời gián đoạn một chuỗi ngày nhiều trần lao khổ ải và hy vọng sẽ đưa tay, ngửa mặt đón chờ một phút sáng tươi hơn.

Cũng trong giờ phút này, trên bàn thờ đèn nến sáng trưng, khói hương nghi ngút, chung quanh chúng con đây tất cả đều cầu nguyện chư Phật gia hộ cho thân tâm an lạc, thế giới hòa bình.

Nhưng đối với chúng con, những Phật tử đã thấy nhuần thâm ân Từ phụ, chúng con tin vào chân lý trường tồn của Đạo tín, vào nghiệp quả của quần sanh nên không có kỳ vọng hão huyền đó.

Suốt một năm qua, dù đã dốc tâm hoàn thành Phật sự, nhưng chắc chắn nhiệm vụ đại dương mới chỉ thêm giọt nước, sự nghiệp hằng sa ấy mới chỉ thêm một hạt cát nhỏ nhoi.

Bởi sự đóng góp vào công cuộc hoằng dương chánh pháp ít ỏi như vậy nên chúng con không tham vọng nghĩ rằng đêm nay trần nghiệp của chúng sinh đã chấm dứt, cũng như đạo nghiệp đã nhất đản hanh thông.

Cũng trong đên nay, dưới ánh sáng lung linh trước Phật đài, lật một trang kinh Thủ Lăng Nghiêm, chúng con đã đọc thấy lời tiên tri của chư Phật:

“... Này ông A Nan, nếu không đoạn trừ lòng đại vọng ngữ thì cũng như chạm trổ phân người thành cây chiên đàn mà muốn được hương thơm thì không lẽ nào như vậy. Tôi dạy hàng tỳ kheo lấy TRỰC TÂM làm đạo trường, trong hết thảy hành động nơi bốn uy nghi, còn không có giả dối; tại sao lại có kẻ tự xưng đã được đạo pháp Thượng nhân? Ví như kẻ cùng dân xưng càn là Đế vương để tự chuốc lấy sự tru diệt, huống nữa là vị Pháp vương; tại sao lại dám xưng càn? Nhân đã không thật, quả ắt quanh co, như thế mà cầu đạo Bồ đề của chư Phật, thì như người tự cắn rốn, làm sao mà thành tựu được? Nếu như các hàng tỳ kheo tâm như dây đàn căng thẳng, tất cả đều chân thật mà vào hàng tam ma đề, thì hẳn không có ma sự, tôi ấn chứng người thành tựu vô thượng trí giác của các hàng Bồ tát. Như lời tôi nói đây, gọi là lời nói của Phật; không như lời nói đó, tức là lời nói của Ma vương”.

Kính lạy đức Bổn sư!

Cõi Ta bà hiện nay nhiều gai góc, muốn đốn phá thì phải dùng dao sắc. Dao không bén thì không thể chặt được. Không phá gai góc ngăn cản thì đường đạo khó khai thông. Chúng con đã dùng ngọn bút sắc để khai phá trở ngại. Tự biết phương tiện đó sẽ làm tổn hại đến công trình tu tỉnh của chúng con rất nhiều. Giờ phút này, chúng con xin thành tâm sám hối!

Tuy nhiên, giữa thời đại mạt pháp này, sự thị hiện của dức Bổn sư không ngoài tấm lòng lân mẫn vô thượng đối với chúng sinh mà khai tâm kiến tánh khiến cho loài người dứt bỏ trần duyên đi vào nẻo ngộ. Sự đóng góp bằng tư tưởng, biện luận, sáng tác của chúng con tưởng không bao giờ phát sinh từ tâm địa ngã mạn mà chỉ muốn tạo thêm thiện duyên để hỗ trợ cho chánh pháp được thành tựu.

Nếu có kẻ vì lời nói phải sân hận thì lỗi ấy là do ở khả năng của chúng con yếu kém, đức hạnh của chúng con chưa dày nên sự phát biểu mới gây nên nghiệp chướng.

“Ngẫm nghìn xưa,

Ai tài hoa, ai tiết liệt, ai đài trang,

Cùng một giấc mơ màng trong vũ trụ...”

Mọi sự rồi sẽ qua, xuân đến rồi xuân đi, lẽ luân hồi thành, trụ, hoại, không vẫn là tấm màn đen chụp đầy nhân thế!

Mùa xuân vĩnh cửu là thời điểm dứt bỏ bóng tối vô minh để tiến sang ánh sáng của bến bờ giác ngộ.

Bình luận bài viết

    Tin sinh hoạt phật sự

    Video bài giảng

    Pháp âm

    • Những áng mây trắng - Thơ: Hoang Phong - Diễn ngâm: Hồng Vân
    • Mẹ ơi - Thơ: Thích Phước Hạnh - Nhạc: Hoàng Lan
    • Khúc ca Tịnh Độ - Lời: Thích Phước Hạnh - Nhạc: An Sơn
    Pháp âm khác >>

    Thống kê truy cập

    • Online: 71
    • Số lượt truy cập : 6129275