Thông tin

NAM LÀO, NHỮNG TRẢI NGHIỆM YÊN BÌNH

NAM LÀO, NHỮNG TRẢI NGHIỆM YÊN BÌNH

ĐĂNG KHOA

 

Một sớm tinh khôi, dòng Mekong hùng vĩ cũng trở nên hiền hòa và lặng yên. Trời se lạnh và từng bước thảnh thơi đi dọc con đường buổi sớm. Giống như các nước theo truyền thống Nam truyền, bình minh tại các ngôi chùa là tiếng kẻng vang lên, báo hiệu một ngày mới đã đến, cũng là để tập hợp các vị Sư lại và cùng nhau đi trên con đường thanh tịnh từ ngàn xưa đức Phật và chư Thánh tăng đã hành trì, một buổi sáng khất thực bắt đầu trên thành phố nhỏ Pakse, Nam Lào.

 

Y áo chỉnh tề, các vị Sư sắp xếp theo thứ tự từ vị lớn đến những chú tiểu nhỏ nhất. Các đoàn chia ra những con đường khác nhau để khất thực. Phật tử quỳ bên lề đường thành kính cúng dường, các Sư âm thầm, thảnh thơi, đi từng bước chân tự tại. Đến đâu nếu gia đình cần cầu an, cầu siêu hay xin một lời khuyên thì vị Đại đức trưởng đoàn sẽ dừng lại, tụng một bài kinh hay nói vài lời chỉ dạy trước khi bước tiếp trên con đường đầy ánh nắng của buổi ban sớm. Cảnh vật thanh tịnh, không có tiếng xe, chỉ nghe tiếng chim trên cây hót những ca khúc của ngày mới tươi vui, tiếng lá cây xào xạc khi có cơn gió thoảng qua.

Con đường mà đức Thế Tôn đã đi, sáng nay con thấy được qua những vị đệ tử của Ngài, làm lòng con càng phát nguyện càng tinh tấn, dũng mãnh hơn để bước tiếp con đường an vui này, sao đẹp quá, thanh tịnh quá, còn gì hạnh phúc hơn khi được nuôi dưỡng bằng những hình ảnh thanh bình, đẹp như thế này.

Khi nắng đã chiếu sáng cả một vùng trời bao la rộng lớn trên dòng sông Mekong, Pakse hiện ra như một thành phố nhỏ cổ kính, nhưng cuốn hút người thưởng ngoạn. Những ngôi nhà thấp, thẳng tắp, con đường sạch đẹp và yên bình buổi sáng và nghe đâu đó tiếng gọi nhau í ới bằng tiếng Việt thân quen. Người Việt sống ở Pakse từ nhiều đời nối tiếp nhau và thành đạt trên vùng đất này, nhiều nhà hàng, quán nước trên trục đường chính của Pakse đa phần là người Việt định cư nơi đây. Một kỉ niệm vui khi đêm về, chúng tôi đi dạo trên con đường vắng, nghe mùi chè mè đen, mùi sữa đậu nành nóng thơm nồng, vội ghé ngang và thưởng thức như những người xa quê lâu ngày không được nếm những món ngon của quê hương. Nghe chúng tôi nói tiếng Việt, cô bé bán cũng vui vẻ nói giọng lơ lớ tiếng Việt hỏi dùng món gì, mọi người cười vui sướng, vì có đi xa mới thèm nghe tiếng quê hương biết bao nhiêu. Trở lại buổi sớm ở Pakse, chúng tôi bắt chiếc xe lam chở khách xuôi con đường gồ ghề đi Don Det, khu du lịch 4.000 đảo của Nam Lào, vùng đất đặc biệt này luôn là điểm đến của du khách phương Tây, du lịch bụi vì vẻ hoang sơ, độc đáo của nó.

Don Det, đảo lớn thứ ba trong 4.000 đảo khu vực sông Mekong chảy qua Nam Lào. Thuộc tỉnh Champasak và cách Pakse, thành phố nhỏ ven sông của Lào 150 km về hướng Nam. Don Det nổi tiếng với hàng ngàn ốc đảo lớn nhỏ và hai chú cá heo nước ngọt. Một Don Det bình yên cho những ai thích sự tĩnh lặng, tránh xa những tiếng ồn ào của phố thị, chỉ có tiếng lách cách của những chiếc xuồng máy trên sông, những con đường mòn rợp bóng cây xanh, tiếng chim hót và ngồi yên nhìn dòng Mekong hùng vĩ.

Ghé Don Det, không thể nào bỏ qua thác Khone Phapeng, vị trí nằm gần biên giới Campuchia và Lào. Vào mùa mưa của Lào, dòng thác chảy mạnh tạo nên những làn khói trắng, bay tung tóe lên bầu trời tạo nên sương mù mờ mờ ảo ảo. Đến với thác Khone Phapeng, có rất nhiều tiện ích như Khu resort, quầy lưu niệm, quán ăn, khu nghỉ ngơi, cắm trại và ngắm cảnh chụp hình lưu niệm. Tuy nhiên, “Sắc Đẹp” này vẫn còn rất ít người biết đến, đa phần là dân bản địa hoặc du khách phương Tây hay những “bụi ba lô" tìm về chốn bình yên.

 

Như những kẻ luôn tìm về chốn hoang sơ, tĩnh lặng, hoàng hôn trên đảo luôn làm mê say du khách ở khu này, chỉ có tiếng lách cách của chiếc xuồng nhỏ trên sông, tiếng chim gọi nhau cuối ngày bay vội về tổ và bầu trời chuyển sang màu ửng đỏ. Mọi thứ như hòa nhịp với nhau, tạo nên bức tranh thủy mặc đặc sắc mà không phải ai cũng thấy được.

Một Don Det yên bình, luôn là điểm đến cho những ai muốn trải nghiệm không gian tĩnh lặng, một buổi tối không có tiếng xe máy và động cơ nào khác ngoài tiếng côn trùng kêu đêm và một buổi sáng ngồi yên nhìn bình minh từ từ nhô lên từ đằng Đông xa tít, cảm giác nhẹ tênh.

Bình luận bài viết

    Tin sinh hoạt phật sự

    Video bài giảng

    Pháp âm

    • Những áng mây trắng - Thơ: Hoang Phong - Diễn ngâm: Hồng Vân
    • Mẹ ơi - Thơ: Thích Phước Hạnh - Nhạc: Hoàng Lan
    • Khúc ca Tịnh Độ - Lời: Thích Phước Hạnh - Nhạc: An Sơn
    Pháp âm khác >>

    Thống kê truy cập

    • Online: 69
    • Số lượt truy cập : 6345992