Thông tin

RỪNG HOANG (thơ)

RỪNG HOANG

 

NGUYỄN BÁ HOÀN

 

 

 

Ta thẹn bước giữa hoang đời ngập lối

Gác trọ buồn ta bỗng thấy trơ vơ

Chuyến đò đêm mang những giấc dại khờ

Vòng tục lụy mấy mùa điên đảo nữa

 

Tình nhân hỡi bếp tro tàn đêm bữa

Ta với người toan tính chuyện yêu thương

Nguyện có nhau qua khúc ngoặt đoạn thường

Mòn mỏi dạ mong nhịp đừng thêm lỗi

 

Ta thẹn bước giữa hoang đời ngập lối

Vọng ngày về ta chối bỏ cuộc vui

Khướt từ em say những giấc thật vùi

Miên man để vết hằn in dấu nguyện

 

Ôi, em tôi! Em là muôn điều thiện

Soi bóng mình ta thấy vụng ngày qua

Thẹn gót chân giữa chốn ta bà

Và ở đó kiếm đâu lời phúc thị

 

Ôi, em tôi! Em là nguồn tự kỷ

Với tay hoài sao em nỡ dang xa

Mỏi gót chân trên vạn lối ta bà

Xin nhích lại dẫu chỉ là dư mộng

 

Qua song cửa bóng đêm về trải rộng

Chợt thấy mình đơm nở giữa rừng hoang.

Bình luận bài viết

    Tin sinh hoạt phật sự

    Video bài giảng

    Pháp âm

    • Những áng mây trắng - Thơ: Hoang Phong - Diễn ngâm: Hồng Vân
    • Mẹ ơi - Thơ: Thích Phước Hạnh - Nhạc: Hoàng Lan
    • Khúc ca Tịnh Độ - Lời: Thích Phước Hạnh - Nhạc: An Sơn
    Pháp âm khác >>

    Thống kê truy cập

    • Online: 41
    • Số lượt truy cập : 6367611