Thông tin

THÁNH VƯƠNG TẤT ĐẠT ĐA XUẤT GIA

THÁNH VƯƠNG TẤT ĐẠT ĐA XUẤT GIA

 

LÊ TƯ CHỈ

 

 

 

Ngài 19 tuổi phải lập gia thất

Đăng quang vương vị

Tịnh Phạn vương làm Thái Thượng Hoàng;

Hơn 10 năm làm Vua Ca Tỳ La Vệ

Năm 29 tuổi xuất  gia làm Sa môn, học Đạo giải thoát khổ    đau, sanh tử luân hồi.

Từ đây việc xuất gia đã tựu thành nghĩa ý.

Loài người ai cũng tỏ ra trung thành, thủy chung, cố kết nối với những gì đã được xác lập mối quan hệ tinh thần, vật chất, đã có biết bao ràng buộc nghiệp báo luân hồi tương tục trước sau; chúng làm nên nhân quần, xã hội, gia đình, chủng loại. Ở trong đó, mọi thành viên, dù người hay vật, gắn kết nhau mà sống chết; xô đẩy nhau thành luân hồi trong ba cõi và những hệ lụy xấu tốt diễn ra không ngừng tạo nên bước “phát triển” trầm luân lục đạo. Các trạng thái trong đời và ngũ dục sai lầm, thấp kém luôn hiện hữu chi phối dòng sinh diệt vốn không bình lặng, lại thêm sóng gió ba đào! Cuối cùng, vì sự sinh tử còn đấy mà tâm não người – vật luôn chao động, nổi chìm, quẩn quanh sáu nẻo.

Gần ba ngàn năm rồi, Bồ tát Tất Đạt Đa (Setaketu Siddhattha Gokama: Người có mục tiêu là sự viên mãn) đã đến một lần tại Ca Tỳ La Vệ (Kapilavatthu), nhận chân cuộc sống nhân sinh hữu hạn và đầy ưu bi khổ não. Ngài đã đi tìm sự giải thoát: KHỎI NHÀ THẾ GIAN, nhà PHIỀN NÃO và nhà  TAM GIỚI, theo HẠNH NGUYỆN VÌ CHÚNG SANH đang trầm luân ở đây, hy vọng vượt thoát ở mai sau cho họ!

Nhà THẾ GIAN trói buộc, đảo điên, u buồn, bế tắc; nhà PHIỀN NÃO thiêu đốt trí tuệ thanh cao, mù mờ viễn vọng, mong cầu thoát hóa; nhà TAM GIỚI quẩn quanh, cần sớm nhận chân và quyết chí vượt thoát chúng. Từ tâm nguyện xưa thị hiện, nay Ngài rời khỏi cung vua, tạm biệt thân thích, thê nhi, XUẤT GIA! HÃY XUẤT GIA tìm CHÁNH ĐẠO, giúp CHÚNG SANH thoát sự khổ luân hồi, sanh tử!

Tân vương TẤT ĐẠT ĐA đã trưởng thành, thực chứng bốn cảnh già, bệnh, chết, sa môn thanh thoát an lạc… nhân sinh, vạn hữu. Từ mục đích thị hiện xưa với “TẬN MỤC SỞ THỊ” này: Vui ở đây, mong manh, ô nhiễm: khổ ở đây tràn ngập, lâu dài! Các mối quan hệ họ tộc, quân vương, sướng khổ là những hệ lụy, hữu hạn, tầm thường. Phải RA ĐI! Tìm chân lý chúng và giải thoát chúng! Hỡi phụ mẫu hoàng, thê nhi, quốc độ nhất thời nơi đây, XIN TẠM BIỆT, tối hậu GIẢI THOÁT sẽ an lạc nhiệm mầu cho tất cả về sau!

ỨNG BÁO MỘNG ĐIỀU

Vua Tịnh Phạn (Thái thượng hoàng Suddhodana) lo sợ Thái tử (Tân vương kế vị) rời bỏ cung điện, cho gọi quyến thuộc Thích tộc đến, bảo rằng: “Chúng ta mau tìm phương cách cản trở, không để Thái tử xuất gia”. Ngoài thành Ca Tỳ La Vệ, quan tướng tráng kiện chỉnh tề y giáp, voi ngựa uy nghi tại bốn cửa thành, suốt ngày đêm canh gác, trong cung Kiều Đàm Di (Mahapajipatigotami) mẫu cùng các thể nữ hằng đêm thức trắng canh chừng. Cửa khoá then gài, đèn đuốc sáng trưng, người người nối tay liền nhau đứng quanh thải tử, quyết không để thái tử xuất gia! Thiển cận, sợ rằng Thái tử xuất gia sẽ làm trống rỗng hoàng cung, nhất là người kế nghiệp đế quốc bế tắc, Thích tộc đoạn tuyệt, Chuyển Luân Vương ngưng nghỉ! Dì mẫu (Mahapajipatigotami) còn dạy bảo thể nữ luôn múa hát, tạo nhiều hỉ lạc thế gian để Thái tử vì vui này mà tử bỏ ý định xuất gia: Tiên nhân Để Bà Già Na nước Ca Thy bị dâm nữ Tôn Đà Lê lừa dối, khiến mất thiện căn thần túc. Tiên nhân Ty Thượng Mật Đa trên 10 năm khổ hạnh không ăn, bị dâm nữ Di Ca Na xinh đẹp chiêu dụ mê hoặc trầm luân… Nay Thái tử Tất Đạt Đa tuổi trẻ, tráng kiện, quang mỹ tuyệt trần, các ngươi nên khéo làm thân tâm Thái tử nhiễm trước…; không để mất tông đường Vương Tích!

Nghĩ thế, chúng nữ điểm tô nhan sắc, biểu trình âm điệu, vọng ngôn ỷ ngữ trước Thái tử rằng; “Xin cho chúng tôi làm việc thế tục” (Phật Bản Hạnh Tập). Thái tử nghe thế liền nghĩ: Ở trong thế gian bị sự khổ sanh, già, bệnh, chết, nhiễu loạn, chắng biết chán lìa, xa lánh chúng. Tìm đường TRỞ VỀ. Thái tử sinh tâm không luyến ái, chánh niệm tư duy, không đắm trước thế gian hũu vi, hư huyễn.

Ưu Đà Di cảm nhận được tâm ý Thái tử, liền thưa: “Tôi được Đại vương sai tới làm bạn Thái tử, xin Ngài nghe cho:

Tôi nói qua tường bạn

Ác can, thiện khuyên làm

Ách nạn cùng cứu thế

Ấy là chuyện thiện hữu”.

Nếu tâm Thái tử không ham vui ngũ dục và phú quý ở thế gian, thì cũng nên nói đôi lời an ủi cho thể nữ được vui!

Thái tử hiểu rõ tâm nguyện trên, nói lời dịu ngọt: “Ta khá sợ năm dục ở thế gian, nên tâm ý không vui:

Đời vinh trong khoái lạc

Có sanh già bệnh chết

Nếu bốn thứ bằng không

Tâm ta sao không vui”.

(Phật Hạnh Bản Tập)

Này Ưu Đà Di, hãy xem  các thể nữ bị già nua cướp mất tươi trẻ; sắc đẹp rồi cũng thế, có ai vui mừng, ai dại gì ở mãi nơi đó mà sinh tâm Hỉ lạc!

Kiều Dàm Di mẫu mộng thấy Bạch Ngưu trong thành Ca Tỳ La cất tiếng kêu lớn, thong thả đi ra, không một ai cản ngăn được. Tịnh Phạn vương (Thái thượng hoàng) thấy tràng Đế Thích trang nghiêm an lạc, chư Thiên tán trợ hương hoa thơm đẹp khắp trời. Da Du Đà La (Yasodhara) mộng thấy hai mươi điều kì lạ, hoảng hốt âu lo, đại địa chấn động, tràng Đế Thích gãy đổ. Nhật nguyệt rời rụng, con gái Sa Nặc lấy trang phục quý báu đem đi. Tóc hư rụng theo các đồ tế nhuyễn. Tràng anh lạc trên thân bị cuốn trôi. Sự thơm đẹp của châu thân trở nên xú lậu, tứ chi rụng lìa, thân mình nhuốm máu. Giường tòa biến thành chõng rách, bốn chân gường đều gãy sập. Bão tố, dông cuồng, lửa đốt, núi cao. Cây quý cung Tịnh Phạn bị gió thổi liêu xiêu. Nhật nguyệt các sao quần tụ bấy lâu nay đều lặn mất, khiến thế gian thành u tối mịt mùng. Từ đó, ngọn đuốc sáng bỗng vượt thành ra ngoài, các hộ thần thành quách  đểu cất tiếng khóc to ở ngoài cổng thành. Ca Tỳ La Vệ trở nên hoang vắng dị thường, các ao hồ trong thành đều vẩn đục, hoa lá rơi rụng ô nhiễm mặt đất. Quân túc vệ rối ngũ vô cương.

Sự biến hiện của các điều mộng, khiến Da Du Đà La kinh hãi, hoảng hốt, thức tỉnh. Thái tử từ đó suy nghĩ: “Chẳng bao lâu ta xuất gia, nên Da Du Đà La bị mộng khủng bố như thế. Tràng Đế Thích gãy đổ, trăng sao rơi rụng, tài vật châu thân, cung điện tán thất… đều không có gì phải sợ hãi, thế gian có mộng hư vọng như thế, chớ ưu sầu, khổ não!”.

Tất Đạt Đa đêm ấy cũng chập chờn năm đại mộng:

- Lấy đại địa làm giường nằm, núi Tu Di làm gối, biển lớn phương Đông để tay trái, biển lớn phương Tây để tay phải, còn biển lớn phương Nam kê hai chân.

- Cỏ kiến lập mọc (từ rốn) cao đến trời A Ca Ly Cha.

- Bốn điểu sắc tứ phương bay đến chân Thái tử bỗng biến thành thuần nhất bạch sắc.

- Tứ bạch thú đầu đen liếm chân Thái tử.

- Thải tử lượn quanh phẩn sơn mà không hề bị vấy nhiễm.

Trong sự mê mệt, chập chờn, yếu đau, say ngủ của kinh thành Ca Tỳ La Vệ, mặc dù có nghiêm lệnh canh gác ngày đêm của triều đình, cũng như dự tưởng của Tiên nhân Quốc sư A Tư Đà. Thái tử chợt nửa đêm thức dậy nhìn quanh; mọi người say ngủ trong mọi tư thế khổ đau, bất tịnh; úp mặt như tử thi; dịch tiết tỏa mùi ô uế; miệng mũi sủi bọt; đờm dãi tanh hôi; y phục bất hoàn, sắc màu loạn xạ…!

Chánh niệm quan sát, thấu rõ thực trạng, thực tính như thế, Thải tử dấy niệm bi mẫn: thế gian đại hoạn. khá sợ, đắm chìm, mong manh, lầm lạc. Đây là bất tịnh cớ chi vọng tâm ái lạc! Đây là hư dối, tại sao vẫn chìm đắm như voi sa chốn đầm lầy! Đây là xú uế, sao cho là thơm mát, khác chi gà lợn bị nhốt trong chuồng! Đây là ngụy dối, dại chi như cẩu ôm xương đầu tiếc gặm! Đây là tổn hại, thương cho chúng tử ngập lặn đắm mê! Đây là phiền trược, như gông cùm lớn chiếm đoạt tự tại…! Ta cần phân minh các tướng, hoan hỉ dũng mãnh, phát tâm tinh tấn, tăng trưởng phước đức, khởi tâm nguyện lớn, bạt tế thế gian, cứu độ chúng sanh… đang trong từ niệm miên man, Thiên Tử Tác Bình hiện ra bạch rằng: “Thái tử đã thành tựu các chân thực. Thái tử đã xả thân bên trời Đâu Suất (Tusita) tái ngộ nhân gian theo HẠNH NGUYỆN bao lần. Thải tử đã đạt thiện xảo các nghiệp kỹ hành hoá, không đắm trước lâu dài nữa! Nay chư Thiên, loài người, chúng sanh, khắp các miền cảnh giới đều nguyện xin Thái tử ly xả, hoan Hỉ XUẤT GIA, tu hành Thành Đạo!”. Thái tử cảm nhận tha nguyện, liền chân chính lập ngôn: “Đây là thân tối hậu, thọ năm dục nơi đây. Từ đây về sau, sẽ không thọ dụng chúng nữa” (Phật Bản Hạnh Tập).

Nói rồi Ngài tay phải vén màng từ cung nội, nhẹ nhàng bước ra, mặt hướng về Đông chắp tay tâm niệm chư Phật và các tinh tú trời cao.

Bấy giờ, Đê Đầu Lại Thiên Vương cùng trăm ngàn vạn chúng thiên quyến thuộc từ phương Đông lại. Tỳ Lưu Lạc Xoa Thiên Vương cùng Cưu Bản Trà quyến thuộc, từ phương Nam lại, Tỳ Bát Xoa Thiên Vương thủ lĩnh chư bộ Thiên Long vạn chúng từ phương Bắc lại. Thiên chủ Thích Đế Hoàn Nhân cùng chư thiên từ cõi Tam Thập Tam Thiên với chủng chủng hoa hương, chủng chủng tràng phan bảo quý báu; nhiểu 3 vòng quanh Ca Tỳ La Vệ; lui về phương mình, chắp tay cúi đầu hướng về Thái tử Tất Đạt Đa hiệp nguyện, tán dương tâm hạnh vừa phát khởi của Thái tử: “Đại Thánh Thái Tử, thời cơ đã đến, muốn cầu thắng pháp, chớ nấn ná ở đây!” Khế hợp sở nguyện bấy lâu, Thái tử chiêm ngưỡng hư không trong đêm yên tĩnh. Sao Quỹ Túc hợp điểm; chư Thiên tán chợ, hạnh lực tràn đầy: “Ta nay đến lúc XUẤT GIA, quyết không buôn bỏ!”.

(Còn tiếp)

Bình luận bài viết

    Tin sinh hoạt phật sự

    Video bài giảng

    Pháp âm

    • Những áng mây trắng - Thơ: Hoang Phong - Diễn ngâm: Hồng Vân
    • Mẹ ơi - Thơ: Thích Phước Hạnh - Nhạc: Hoàng Lan
    • Khúc ca Tịnh Độ - Lời: Thích Phước Hạnh - Nhạc: An Sơn
    Pháp âm khác >>

    Thống kê truy cập

    • Online: 29
    • Số lượt truy cập : 6367761