TÌNH MẸ
TÌNH MẸ
PHẠM TRƯỜNG LINH
Mẹ nuôi con một đời vất vả,
Mẹ nuôi con khuya sớm cơ cầu,
Mẹ thương con nên sớm bạc đầu,
Khi con hiểu thì đầu con đã bạc.
Đối với mẹ, con một thằng tai ác,
Bao năm rồi, làm mẹ khổ nhiều hơn,
Tâm ngu si, khiến lòng mẹ héo hon,
Tâm ích kỷ, chỉ biết mình, khôn lõi.
Nhưng lòng mẹ như biển trời nắng dội,
Rộng mênh mông bát ngát bốn phương trời,
Vì thương con, mẹ quên suốt một đời,
Đã lận đận trăm chiều vất vả.
Con tấm bé, đêm hôm khóc lả,
Mẹ ôm con, lòng dạ xót xa,
Rồi mong cho năm tháng đi qua,
Mẹ cũng lớn theo từng bước trẻ.
Tấm lòng mẹ, ôi biển trời lặng lẽ,
Như phù sa bồi đắp bãi đồng xanh,
Như giọt mưa, tươi mát trong lành,
Như gió nhẹ, xôn xao hồn trẻ.
Con đã lớn, mẹ vẫn còn khổ thế,
Bước con đi trên khắp nẻo quan hà
Là bóng mẹ vẫn dõi bước đường qua,
Như che chở con giữa đời xuôi ngược.
Con lớn dậy theo lời thề non nước,
Quyết ra đi cho thỏa mộng sông hồ,
Tự quê xưa mẹ dõi mắt trông chờ,
Con của mẹ sẽ trở về ngấng bước.
Con sẽ viết nên bài ca đất nước,
Để làm quà dâng tặng mẹ hôm nay,
Mẹ của con, mẹ cả núi sông này,
Lời mẹ nói là lời thề non nước...
Tin tức khác
- KÍNH MỜI QUÝ VỊ XEM TỪ QUANG TẬP 21 – THÁNG 7 NĂM 2017 (PL. 2561)
- KÍNH MỜI QUÝ VỊ XEM TỪ QUANG TẬP 20 – THÁNG 4 NĂM 2017 (PL. 2560)
- KÍNH MỜI QUÝ VỊ XEM TỪ QUANG TẬP 19 – THÁNG 1 NĂM 2017 (PL. 2560)
- ĐÓN XEM TỪ QUANG TẬP 19
- KÍNH MỜI QUÝ VỊ XEM TỪ QUANG TẬP 18 – THÁNG 10 NĂM 2016 (PL. 2560)
- KÍNH MỜI QUÝ VỊ XEM TỪ QUANG TẬP 17 – THÁNG 7 NĂM 2016 (PL. 2560)
Bình luận bài viết