Thông tin

TQ13 - CON CHIM HAI ĐẦU

CON CHIM HAI ĐẦU

LÊ SƠN PHƯƠNG NGỌC

 

Rất xa xưa ngày trước có một con chim có hai đầu sống nơi chân núi Tuyết Sơn, hai con chim có cùng một thân mà thôi. Một đầu chim tên là Ca lâu trà, đầu chim kia tên là Ưu bà ca lâu trà. Để được an toàn, hai đầu con chim thay phiên nhau ngủ, khi một đầu chim ngủ thì đầu chim kia thức.

Có một hôm, hai đầu chim bay rất lâu mà chẳng tìm được thức ăn, vừa đói vừa khát, hai đầu chim sà xuống dưới gốc một cây Ma đầu ca nghỉ ngơi.

Đầu chim Ca lâu trà nói:

- Tôi mệt mỏi quá, tôi ngủ trước nhé.

Nói thế rồi chìm vào giấc ngủ.

Đầu chim Ưu bà ca lâu trà ngẩng lên nhìn thấy trên cao còn lại mấy đóa hoa. Đầu chim Ưu bà ca lâu trà biết hoa và trái cây Ma đầu ca ăn rất ngon, trong lòng rất mừng. Bấy giờ trời nổi một luồng gió, làm rơi xuống một đóa hoa Ma đầu ca gần chỗ chim đang nghỉ, đầu chim Ưu bà ca lâu trà tính đánh thức đầu chim Ca lâu trà thức dậy cùng ăn hoa Ma đầu ca, nhưng rồi lại nghĩ:

- Nó ngủ ngon thế này cứ để cho nó ngủ. Thân nó cũng là thân ta, mình ta ăn vào cơ thể chung thì cả hai đều hết đói hết khát.

Thế là đầu chim Ưu bà ca lâu trà một mình ăn hết đóa hoa Ma đầu ca.

Sau khi tỉnh giấc, đầu chim Ca lâu trà cảm thấy tinh thần phấn chấn, bụng no đầy, trong mình rất sảng khoái, nó liền ợ một cái, từ trong mồm tỏa ra hương vị vừa thơm vừa ngọt. Nó rất lấy làm lạ hỏi đầu chim Ưu bà ca lâu trà:

- Khi ta ngủ, chẳng lẽ ngươi đã ăn món gì hả?

Đầu chim Ưu bà ca lâu trà kể:

- Đúng vậy, một đóa hoa Ma đầu ca bị gió thổi rơi ngay chỗ mình nghỉ. Tôi thấy huynh đang ngủ ngon giấc nên không nỡ phá giấc của huynh, một mình ăn đóa hoa Ma đầu ca ấy.

Đầu chim Ca lâu trà nghe thế thì rất bất mãn nói:

- Huynh thấy món ăn ngon như vậy nên không muốn chia với tôi. Được rồi, sau này tôi được món ngon thì cũng ăn một mình không chia cho huynh nữa. Từ nay, chúng ta ai có gì thì tự ăn khỏi phải ăn chung nữa.

Rồi từ đó trở đi, đầu chim Ca lâu trà kiếm được gì thì ăn một mình, đầu chim Ưu bà ca lâu trà rất lấy làm buồn lòng, nhưng không nói ra.

Lần ấy, hai đầu chim đậu trên một ngọn cây nghỉ ngơi, đầu chim Ưu bà ca lâu trà phát hiện bên cạnh có loài hoa độc, bèn nói với đầu chim Ca lâu trà:

- Ta thay phiên nhau ngủ nhé, huynh ngủ trước đi.

Rồi chờ cho đầu chim Ca lâu trà ngon giấc, đầu chim Ưu bà ca lâu trà bèn ăn đóa hoa độc ấy. Sau đó, đầu chim Ca lâu trà tỉnh giấc, cảm thấy mắt nổ đom đóm, đầu nặng trịch, bụng thì đau. Nó cảm thấy mệt mỏi vô cùng, nó ợ một cái, từ mồm bay ra mùi vị vừa hôi vừa đắng. Nó rất lấy làm lạ hỏi đầu chim Ưu bà ca lâu trà:

- Khi ta ngủ, chẳng lẽ ngươi đã ăn món gì hả?

Đầu chim Ưu bà ca lâu trà kể:

- Đúng vậy, nhân khi huynh ngủ say, tôi đã ăn một đóa hoa độc.

Đầu chim Ca lâu trà hoảng kinh la lên:

- Sao huynh lại làm bậy như vậy chứ?

Đầu chim Ưu bà ca lâu trà ai oán nói:

- Bữa đó, tôi thấy huynh đang ngủ ngon giấc nên không nỡ phá giấc của huynh, là lòng tốt của tôi mà huynh lại giận tôi quá đáng. Hai ta cùng có chung một cơ thể mà lại không có cách chung sống với nhau êm đẹp. Đã như vậy thì chi bằng cùng chết đi cho rồi.

(Phật giáo cố sự)

Bình luận bài viết

    Tin sinh hoạt phật sự

    Video bài giảng

    Pháp âm

    • Những áng mây trắng - Thơ: Hoang Phong - Diễn ngâm: Hồng Vân
    • Mẹ ơi - Thơ: Thích Phước Hạnh - Nhạc: Hoàng Lan
    • Khúc ca Tịnh Độ - Lời: Thích Phước Hạnh - Nhạc: An Sơn
    Pháp âm khác >>

    Thống kê truy cập

    • Online: 12
    • Số lượt truy cập : 6112220