TRĂNG NHƯ THỊ (thơ)
TRĂNG NHƯ THỊ
THÍCH THIỆN ĐẠO
Trời mênh mông đất mênh mông
Ta ngồi ngoảnh lại, chiều đông qua rồi
Xuân về khoe sắc nơi nơi
Nghe trong Cổ Lục, tàng khơi trăng vàng
Hỡi cô tát nước bên đàng
Sao cô không múc trăng vàng đổ đi
Trăng vàng hiện nếp xuân thì
Trăng ngàn vô trụ, múc thì đổ đâu
Trăng khuya đậu bến giang đầu
Tàn canh trăng vẫn sáng màu như nhiên
Trăng vô biên trăng hiện tiền
Nước trong trăng hiện, ưu phiền lãng du
Nghiên tay nhẹ vén mây mù
Vầng trăng như thị, thiên thu dặm ngàn
Nghe trong tự tánh âm vang
Cô luân nguyệt tỏa ánh vàng lung linh
Trăng soi mặt mũi chơn hình
Ngàn thu trăng chở vô thinh cội nguồn.
Tin tức khác
- KÍNH MỜI QUÝ VỊ XEM TỪ QUANG TẬP 24 – THÁNG 4 NĂM 2018 (PL. 2561)
- KÍNH MỜI QUÝ VỊ XEM TỪ QUANG TẬP 23 – THÁNG 1 NĂM 2018 (PL. 2561)
- KÍNH MỜI QUÝ VỊ XEM TỪ QUANG TẬP 22 – THÁNG 10 NĂM 2017 (PL. 2561)
- KÍNH MỜI QUÝ VỊ XEM TỪ QUANG TẬP 21 – THÁNG 7 NĂM 2017 (PL. 2561)
- KÍNH MỜI QUÝ VỊ XEM TỪ QUANG TẬP 20 – THÁNG 4 NĂM 2017 (PL. 2560)
- KÍNH MỜI QUÝ VỊ XEM TỪ QUANG TẬP 19 – THÁNG 1 NĂM 2017 (PL. 2560)
Bình luận bài viết