Thông tin

TƯỢNG PHẬT QUÁN THẾ ÂM AN NHIÊN

TƯỢNG PHẬT QUÁN THẾ ÂM AN NHIÊN

 

NGUYỄN THANH VŨ

 

 

Chùa lẽ dĩ nhiên phải có tượng Phật, Bồ tát. Những bức tượng thuần khiết như thế được đặt trịnh trọng khắp nơi trong chùa. Đặc biệt là những tượng Phật được đặt trước sân chùa, có ảnh hưởng rất lớn đến quần thể kiến trúc của nhà chùa, cũng như khách thập phương vãn cảnh. Thường thì các sư cho đặt tượng Quán Thế Âm Bồ tát. Phật tử vào viếng chùa, nhìn những tượng Phật trước sân, ai cũng khẽ đưa mắt ngắm nhìn với lòng thành kính. Những bức tượng Phật an nhiên đi cùng năm tháng, mặc tình mưa nắng vây quanh.

Các nghệ nhân chế tác tượng đá cho rằng, tượng Phật càng rong rêu càng có giá trị thẩm mỹ lẫn văn hóa. Tôi cũng nghĩ thế! Những bức tượng Phật ngả màu, rêu phủ xung quanh, thường gợi cho người ta cảm giác xa xưa, hoài niệm. Những cái gì thuộc về quá khứ, ký ức điều mà trong tâm thức của mỗi nguời không thể nào quên. Vì lẽ đó nên chẳng ai muốn khoác lên màu sơn mới cho tượng Phật, mà cứ để sự đời diễn ra tự nhiên.

Cứ mỗi lần mệt mỏi, buồn chuyện đời, chán chuyện nghề, tôi thường đến quỳ bên tượng Phật. Nhẹ nhàng chắp tay thành khẩn, mắt nhắm nghiền, chỉ vài phút thôi nhưng lòng mình thanh thản đến lạ kỳ.Cảm giác ấy rất lạ, không sao tả được. Nó đưa tâm hồn tôi vào cõi khác, nơi chỉ có sự dịu dàng, thanh khiết, tan biến đi mọi điều ganh ghét, xấu xa. Tôi thường gọi đó là khu vườn cổ tích trong tâm trí mình.

Nhớ có lần, thất bại trong công việc, tôi bị sếp khiển trách và gần như sắp bị đuổi việc. Mọi sự đều bế tắc. Đầu óc tôi rối như tơ vò không còn biết nương náu  tâm hồn mình ở chốn nào. Chợt nghĩ đến Phật. Tôi vội vàng lao vào chùa như người sắp chết tìm kiếm sự sống mỏng manh. Tôi khụy gối và ngắm nhìn tượng Phật. Phật bà Quán Thế Âm an nhiên như đóa sen hồng thanh khiết trước sân chùa. Phật bà đứng đó, khẽ đưa đôi mắt nhân từ nhìn xuống thế gian, mở lòng độ lượng cho chúng sinh hướng thiện. Dáng người đứng đó, đôi tay dịu dàng dang rộng để nâng đỡ những con người tăm tối u mê. Trụ mình hồi lâu, tôi dần dần thông suốt. Giống như có liều thuốc tiên trong những câu chuyện cổ, tôi tháo được nút thắt bi quan. Nhiều người cho rằng tôi “thần thánh hóa”, “tâm linh hóa”. Tôi thì không nghĩ thế. Đây là một niềm tin, niềm tin mãnh liệt ở mỗi con người. Khi một người có niềm tin vững mạnh, đủ lớn, ta có thể chiến thắng tất cả, ngay cả trong cơn nguy.

Những lần hành hương trên khắp đất nước, trong khi nhiều người cúng bái vội vàng rồi đi xem phong cảnh, thì tôi lại đứng hồi lâu trước tượng Phật mà ngắm nghía. Có lần vị sư già tưởng tôi là nghệ nhân chế tác đá, ông tiến lại hỏi: “Con xem để học cách xây tượng à?”. Tôi giật mình, rồi trả lời không: “Dạ không! Con chỉ ngắm thôi. Tượng Phật rất đẹp, sư ạ!”. Nói rồi tôi lấy máy ảnh trong ba lô ra và chụp rất nhiều kiểu. Ngót nghét trong bộ sưu tập về tượng Phật của tôi dễ chừng có đến một ngàn ảnh. Chụp ảnh tượng Phật cho đẹp không khó. Cách chọn góc và điều chỉnh ánh sáng đối với tôi rất dễ dàng. Cái khó là chụp làm sao cho không có Phật tử xen vào. Do dòng người hành hương rất nhiều nên khó có được những bức ảnh ưng ý. Tôi phải đứng rất lâu để chờ cho khung cảnh vắng vẻ mới “lia” được nhiều hình ảnh tượng Phật đẹp, thật và thanh tao.

Nhiều người thiếu tế nhị, cứ mỗi lần vào chùa đốt nhang là lạ dùng tay xoa lên thân tượng Phật. Họ nói như vậy là: lấy hên, lấy lộc, mang may mắn về nhà... Sự trần tục này cần nên dẹp bỏ. Bởi nó vừa mang màu sắc mê tín, vi phạm nội quy của nhà chùa, mà còn ảnh hưởng đến công trình kiến trúc. Hãy để cho những tượng Phật thuần khiết, an nhiên theo thời gian.

Bình luận bài viết

    Tin sinh hoạt phật sự

    Video bài giảng

    Pháp âm

    • Những áng mây trắng - Thơ: Hoang Phong - Diễn ngâm: Hồng Vân
    • Mẹ ơi - Thơ: Thích Phước Hạnh - Nhạc: Hoàng Lan
    • Khúc ca Tịnh Độ - Lời: Thích Phước Hạnh - Nhạc: An Sơn
    Pháp âm khác >>

    Thống kê truy cập

    • Online: 24
    • Số lượt truy cập : 6130008