BỆNH ĐAU
Ở đời ai chẳng bệnh đau
Không nhiều thì ít cơ sao phải buồn?
Trẻ già cũng vướng bệnh luôn
Đó là cảnh tỉnh cơn nguồn phải mang.
Có thân là có hợp tan
Nghiệp dày hay mỏng gian nan bệnh tình
Vào xem bệnh viện thất kinh
Khổ đau rên siết cảnh nhìn khắp nơi.
Bệnh từ năm uân trái người
Bệnh do tứ đại gặp thời chướng duyên
Bệnh từ tâm lý buồn phiền
Bệnh do uất giận chẳng riêng người nào.
Bệnh do nghịch cảnh dâng trào
Bệnh từ nhân xấu kết vào nội tâm
Bệnh do ăn uống ngoại xâm
Bệnh từ nóng nảy hận sân nghịch chiều.
Thế gian bệnh cứ thêm nhiều
Thiên tai dịch bệnh khiến tiêu hại đời
Có đau không thuốc vẫn cười
Có đau có thuốc vẫn chơi âm phù.
Bệnh không sống được, nên tu
Nghiệp nhân cố chữa không thu được gì
Tìm trong thiên hạ thần kỳ
Đế vương cũng mất có chi sống đời.
Thế nên bệnh khổ do trời
Hãy mau nghĩ thấu chuyển dời trong tâm
Thanh trai, gát bỏ mê lầm
Bệnh là trả nghiệp ngàn năm nợ trần.
Dứt duyên tu niệm dần dần
Mai kia mốt nọ bệnh thân tiêu mòn
Công phu công quả cho tròn
Sớm mai nghiệp hết bệnh còn ngại chi!
Tát bà ha 20/05/22
Bình luận bài viết