CÁCH LY
Tạm gác thị thành lánh sơn trang
Vui thú điền viên, bệnh dần tan
Chẳng cần toa thuốc, cần không khí
Cần lắm yên bình để dưỡng an.
Cách ly cuộc sống đầy bụi khói
Rời bỏ quan trường mãi cuốn lôi
Từ biệt tình thân yêu ràng buộc
Lui vào trong, tìm lại chính tôi.
Xa cách tiếp giao, cách bạn bè
Tôi như sống lại cả trời hè
Đêm trăng đàn sáo nghêu ngao hát
Ngày nắng hanh vàng rộn tiếng ve.
Cách xa là nhớ hay quên hết?
Ly biệt là buồn có mất nhau?
Tự dưng tôi nghĩ cần xa cách
Để dứt muộn phiền, tránh bệnh đau.
Bầu trời tĩnh lặng, bầu trời đẹp
Rừng núi hoang vu, suối vô tư
Là đây hiện hữu nuôi mầm sống
Tức cảnh tâm thiền, thể như như.
Cách ly vẫn biết là hữu hạn
Vô thường lão bệnh đó ngay thôi
Phải chi sớm biết đâu là mộng
Ngay đây giác ngộ có xa xôi!
Cách ly tôi muốn cách ly thêm
Để thấy bóng trăng đổ xuống thềm
Tránh xa tập khí bon chen mãi
Mà thèm nhìn rõ ánh sao đêm.
Cách là xa cách chốn phồn hoa
Ly là buông xả nghiệp chướng ma
Như thế là tu, là sửa tánh
Đôi bờ mê giác, khéo vượt qua.
Tát bà ha 08/05/22
Bình luận bài viết