CHỜ KHI
Chờ khi nắng đã lên cao
Ánh dương lấn át nỗi đau lạnh lùng
Chờ trong góc khuất não nùng
Nhớ nhung giá rét mưa phùn ngày Đông.
Chờ Xuân bên bếp lửa hồng
Vẫn còn xa lắc đợi trông làm gì
Chờ xem nắng Hạ từ bi
Về lan tỏa vạn bước đi giúp đời.
Chờ người xa khuất chân trời
Mùa Thu trở lại với lời chia ly
Chờ mai tôi chẳng làm chi
Để buồn trôi hết đến đi mặc lòng.
Chờ khi tỉnh mộng giấc nồng
Hóa ra mơ mãi cũng không có gì
Chờ xem tình đội nón đi
Mình chưa sáng mắt tham si vô thường.
Chờ xem ai có chung đường
Vào trong cửa Phật dâng hương hồi đầu
Chờ thầy ban tấm áo nâu
Sân chùa quét lá tâm cầu xuất gia.
Chờ hồi chuông đổ ngân nga
Chánh thân thiền tọa thắng ma trong mình
Chờ cùng Tăng chúng tụng kinh
Pháp âm trầm bổng chúng sinh mơ màng.
Chờ hòa giai điệu đạo tràng
Năng Nhân gia hộ tiêu tan mộng trần
Chờ trăng chiếu tỏ nguồn chân
Tánh mầu diệu lý sáng dần tâm mê.
Chờ ngày mãn nghiệp trở về
Lão sanh bệnh tử không hề hấn chi
Chờ trông tự tại đến đi
Ba đường sáu nẻo không chi buộc ràng.
Chờ tâm thể nhập Niết bàn
Đến đi tự tại an nhàn sắc thân
Chờ khi luân vũ xoay vần
Ta bà hóa độ thôi dần tử sinh.
Quê Chiều 24/09/22
Bình luận bài viết