CÒN KHI
Còn khi đã có chút lợi danh
Tâm địa cũng theo nghiệp hiện hành
Nắm bắt tìm cầu đâu để mất
Chỉ là những chuyện chạy vòng quanh.
Còn khi chưa kiếm được bạc tiền
Tính toán mưu cầu mộng đảo điên
Bởi ước ấm êm và đầy đủ
Cày ải suốt đời vẫn ngả ngiêng.
Còn chăng khi tình đã bay xa
Đắng cay chấp nhận để bước qua
Vô thường tâm tánh ai cũng biết
Có chi phải lụy chuyện trăng hoa.
Còn nữa mỗi khi nổi giận sân
Bừng bừng lửa nghiệp hại đến thân
Đốt thiêu tất cả muôn công đức
Tại họa do mình sẩy bước chân.
Còn chi khi cảm nhận trắng tay
Nếu biết nẻo tu đổi hướng ngay
Buông bỏ vào cửa Không vắng lặng
Tránh gieo nhân xấu ở tương lai.
Còn đâu khi vật đổi sao dời
Cảnh cũ người xưa đã một thời
Nay tìm trở lại không còn nữa
Tang thương dâu bể mấy cuộc chơi.
Còn mai kia khi nắng đã lên
Mặt hồ soi bóng mái chùa nghiêng
Gió lăn tăn gợn, tan trôi bóng
Như vỡ mộng mê cõi trời riêng.
Chẳng còn chi khi tỉnh giấc mơ
Chỉ còn chăng hình tượng tôn thờ
Nơi Tam bảo uy nghi kính lễ
Nguyện với lòng chẳng thể vu vơ.
Còn lại gì khi tỉnh ngộ ra
Trên thế gian mọi sự đi qua
Lớp bụi dày thời gian chưa xóa
Mãi là Không, một chữ cho ta!
Quê Chiều 26/09/22
Bình luận bài viết