GÁNH
Gánh trách nhiệm làm niềm vui cuộc sống
Nở nụ cười dẫu sướng khổ âu lo
Đã là người luôn suy nghĩ đắn đo
Tròn bổn phận để cho tròn nhân quả.
Gánh vác thế hệ đầy đam mê quá !
Gì cũng mơ muốn khám phá tận tay
Ước làm giàu mơ thế giới ăn chay
Cho sát nghiệp không gây đau thương nữa !
Gánh ve chai mẹ nuôi tôi khôn lớn
Tảo tần hôm sớm ăn học nên người
Để ngày nay thân mẹ bệnh kém cười
Con chưa báo ân đời cho mẹ hưởng.
Gánh nợ nần ân đàn na thí chủ
Tu học bao năm chưa đủ đáp đền
Cuộc đời này nguyện ghi nhớ không quên
Mộng giải thoát quyết lòng lên giác lộ.
Gánh nỗi đau của bao người cùng khổ
Dụng tình thương xoa dịu bất hạnh chung
Dụng tâm Từ ban rãi khắp mọi vùng
Bạn cùng tôi tìm về trời Bát nhã.
Gánh chịu bệnh đau từ thân nghiệt ngã
Trả đến khi hết phần số lao đao
Tình cảm nhiều nên tâm bệnh thêm mau
Nghiệp quá nặng nên khổ sầu đeo mãi.
Quang gánh nghĩa tình tính bằng đại hải
Gánh cuộc đời bươn chải của mẹ tôi
Chấp nhận vì con mưa gió nắng nôi
Không quản thân vì đàn con thơ dại.
Đôi gánh trên vai vì ai nên nỗi
Gánh nặng vai gầy cho tóc bạc phơi
Gánh của tôi, tu báo hiếu hiện thời
Mong mẹ sống hết đời không khổ nữa.
Cửa Phật gánh tôi tinh khôi tu tập
Cửa Thiền gánh việc giáo hóa độ sanh
Cửa Không gánh chịu nghiệp quả hiện hành
Cửa hiếu hạnh ân sinh thành gánh nặng.
Ta Bà Hát 17/08/22
Bình luận bài viết