GÓC CHIA SẺ: CÂY CHUỐI
Không biết vì sao gọi tên cây chuối
Suy nghĩ hoài đầu mối vẫn chưa ra
Trái cây nào cũng đậu quả từ hoa
Với cây chuối trổ buồng ra bung quả.
Tên hoa chuối, tiếng gọi người phương Bắc
Bắp chuối hay kêu, chính thật miền Nam
Hoa trái đồng thời, mang tính nội hàm
Đậu trái rồi gọi quày, buồng cũng được.
Thân cây chuối vốn là không có ruột
Bóc hết ra cũng rỗng tuột bên trong
Nghĩ phận người, vốn dĩ huyễn thân không
Ruột chẳng thấy, trái sao mong thật có!
Chuối là cây chẳng có gì thừa bỏ
Thân, lá, hoa, đâu khó để dụng xài
Khi đói lòng, ăn củ chuối thay khoai
Mỗi cây chuối một quày xong bổn phận.
Trái với cây, tương phản nhau đâu lẫn
Chuối cau, chuối sáp, trái nhỏ thân to
Chuối già, tá quạ, thân bé quả no
Người dẫu khỏe, dạ tối mò ai biết.
Trái không hạt, vốn lộc trời ban thiệt
Dẫu không chăm, cây mãi miết mọc lên
Đâu cũng trồng, lan tỏa cả mọi miền
Giầu năng lượng, trái gắn liền sức khỏe.
Nhìn cây chuối, nghĩ người ta khi trẻ
Lý tưởng đời, chịu đơn lẻ chân tình
Mỗi khi trổ quả không tiếc thân mình
Nên đừng sống vì cái nhìn nông cạn.
Phật ví tâm rỗng rang như cây chuối
Dụ cho người lúc đến tuổi sắc không
Lợi lạc nhân sinh, hãy giữ nằm lòng
Quán nhân duyên thảy đồng không thật có.
Tàu lá chuối, chuyện đồ chơi trẻ nhỏ
Đời gian truân, kết lá cỏ lót nằm
Lễ tổ tiên, lá gói bánh cúng rằm
Khổ hạnh tu, dụng lá khô thiền tọa.
Quê Chiều 02/03/23
Bình luận bài viết