GÓC CHIA SẺ: CHỜ
Chờ khi Xuân đến đâm chồi
Mầu xanh cây lá làm môi mỉm cười
Chờ ai Hạ đến bên đời
Nắng mang hy vọng một trời nhớ nhung.
Chờ người Thu biệt ngàn trùng
Về trong cõi nhớ tao phùng mấy khi
Chờ cho Đông đến song tây
Ngồi buồn ấm lạnh khô cây ngô đồng.
Chờ trông ngày tháng cô phòng
Thân gầy héo úa tâm không dõi nhìn
Chờ giờ Phật gọi đến mình
Buông trôi ý niệm tiếng kinh vô thường.
Chờ xem ai sẽ khóc thương
Một khi tôi đã lên đường gió mây
Chờ vài cơn gió rung cây
Đưa mình tỉnh thức vần xoay hữu tình.
Chờ thành tinh tú yên bình
Giữa trời không bị vô minh che mờ
Chờ trong cõi nhớ tôn thờ
Bao lâu dứt nghiệp bao giờ vô tư.
Chờ trăng chiếu rọi ánh Từ
Muôn nơi nhuần gội an cư cửa thiền
Chờ mây che mát niềm riêng
Để lòng tắm gội oan khiên nhiều đời.
Ngóng chờ pháp Phật vang lời
Thôi chờ nghiệp lực gọi mời làm chi
Đón chờ mở của Từ bi
Trông chờ thế giới cùng đi chung đường.
Chiêu Đề 28/01/24
Bình luận bài viết