GÓC CHIA SẺ: ĐỂ GIÓ CUỐN TRÔI
Để gió tung bay tóc muộn phiền
Thêm dài nỗi nhớ bởi đảo điên
Như lục bình trôi nào định hướng
Năm tháng qua dần mộng vô biên.
Bèo mây tan hợp chẳng khi dừng
Lòng người biến động mỗi đông xuân
Ai biết tình đời dài hay ngắn
Gió sang mùa liệu có vấn vương.
Nước cuốn hoa trôi kỷ niệm xưa
Thương buồn giận khóc nép song thưa
Thẩn thờ nhớ nghĩ khi sánh bước
Nhìn mảnh trăng gầy nghẹn dưới mưa.
Dịu nỗi thương đau đắng cõi lòng
Thuốc hay dã tật học cửa Không
Ngược vào trong truy tìm tự tánh
Từ tâm rộng mở để thong dong.
Để cho nhân nghĩa đậm muôn phương
Phật tâm lan tỏa tánh yêu thương
Trợ giúp chúng sinh làm lý tưởng
Giáo pháp Như Lai nguyện hoằng dương.
Để tìm tri kiến giữa trần đời
Học tu hành nguyện phải tận nơi
Người còn khổ cũng như mình khổ
Chỉ mộtvcon đường giải thoát thôi.
Để rồi nhìn thấy mỗi sát na
Vô thường biến đổi cứ lướt qua
Ngộ ra chân tánh luôn rộng mở
Hằng sa thế giới cũng quanh ta.
Để không ảo tưởng những đêm dài
Sắc không vọng cảnh hiện ngày mai
Giả hợp tạo thành từ năm ấm
Đâu gì bền chắc đúng với sai.
Để vào bản thể của hằng sa
Nhận diện ngay đây ở chính ta
Không còn chân vọng trong sinh tử
Chỉ an nhiên vui hạnh vị tha.
Chiêu Đề 09/01/25
Bình luận bài viết