GÓC CHIA SẺ: HOA LAN RỪNG
Bám thân cây, sống tận trên cao
Nước đâu tưới đến, cũng không sao
Nữ hoàng của rừng sâu núi thẳm
Khoe sắc gọi mời đến gửi trao.
Nhẹ gửi mùi hương theo gió bay
Sắc mầu quyết định phận rủi may
Trao thân nhằm kẻ săn hoa lá
Hoặc rừng sâu hiu quạnh tàn phai.
Lan đến tay người giữa chợ đông
Kẻ mua so ngắm thỏa mắt trông
Cành đẹp thân dày bao khách chọn
Mang về chăm sóc đợi mùa bông.
Liệu có thích nghi với phố phường
Hay phải vô duyên góc sân vườn
Nở hoa chiêm ngưỡng bao đôi mắt
Lụi tàn cất xó ngẫm thê lương.
Chăm sóc mong ngày lan trổ hoa
Hiểu đâu lan chỉ nhớ rừng xa
Gái quê nào thích nơi đô hội
Duyên phận buồn một khúc sầu ca.
Lan rừng nhẹ sắc, ngát mùi hương
Sắc đẹp thôi, chỉ chuộng qua đường
Có sắc thêm hương đời yêu quí
Không có chi, cam phận gió sương.
Hoa rừng năm nở một lần thôi
Thuận thời hợp tiết trổ lên ngôi
Là phận gái xuân thì cũng vậy
Nở bốn mùa, tợ lục bình trôi.
Lan chỉ cần sương với khí trời
Đâu tìm năng lượng của cuộc đời
Sống tự nhiên không gì ràng buộc
Thì cớ sao lệ thuộc tay người.
Sức sống loài lan tạo nghĩ suy
Đừng nương vào gậy mãi mà đi
Hạnh phúc với những gì đang có
Mộng càng cao, rốt chẳng còn chi.
Chiêu Đề 13/12/23
Bình luận bài viết