GÓC CHIA SẺ: KHOẢNG CHỜ
Khoảng chờ đợi nối dài suy nghĩ
Dòng thời gian âm ỷ trôi nhanh
Thuở nào tuổi trẻ tóc xanh
Vá trời lấp biển đua tranh với đời.
Khoảng chờ mong thử lòng kiên nhẫn
Tim yêu thương chân cứng đá mềm
Đợi chờ khắc khoải ngày đêm
Đời muôn vạn nẻo cánh chim phương trời.
Khoảng chờ mở rộng thêm nỗi nhớ
Nhân duyên dù trắc trở không sờn
Đường xa nhận rõ thiệt hơn
Sông dài mới biết nguồn cơn chữ tình.
Khoảng chờ bao giờ thôi dứt nghiệp
Hướng đi về trùng điệp xa khơi
Lòng nay đã quyết xa đời
Học đòi trí tuệ dạo chơi Sa bà.
Khoảng chờ đến giờ cơm mỗi bữa
Đổi công lao làm giữa một ngày
Miếng ăn phải nhọc đi cày
Mộng nên cơ nghiệp đọa đày xác thân.
Khoảng chờ diệu vợi bờ bến giác
Thì ngay đây phát đại thiện duyên
Giúp người có dịp lên thuyền
Hộ đời mấy bận qua miền thanh lương.
Khoảng chờ bao giờ mình sẽ được
Đủ nhân duyên đến lượt mà thôi
Vũ môn cá vượt đến hồi
Thiền cho đến lúc định ngời tâm hoa.
Khoảng chờ là không chờ chi nữa
Chờ là mong, đợi quả Niết bàn
Còn trông còn ngóng Từ quang
Còn xa nẻo giác, miên man mê đồ.
Khoảng chờ chớ tôn thờ thần tượng
Vị trí đều vay mượn mà thôi
Hết duyên liệu có ghế ngồi
Trừ lên quả Phật ngàn đời ngưỡng trông.
Chiêu Đề 01/10/23
Bình luận bài viết