GÓC CHIA SẺ: KHOẢNG KHÓC
Khoảng khóc ai cũng đều nếm trải
Thuở nằm nôi đã phải oa oa
Lớn khôn tiếng khóc càng xa
Tình duyên lận đận trăng ngà thở than.
Khoảng khóc là nỗi lòng lên tiếng
Hiếu mẹ cha sớm viếng chiều thăm
Rồi khi vĩnh biệt trăm năm
Khóc là tâm sự âm thầm nhớ nhung.
Khoảng khóc chuyện ngửa nghiêng đất nước
Chí làm trai đứng trước cơ đồ
Dọc ngang biển núi sông hồ
Dấu chân gìn giữ nơi mô biên thùy.
Khoảng khóc bởi biệt ly thương nhớ
Buồn gì hơn dang dở tình trường
Đắng cay cam phận gió sương
Ngọt bùi ai hưởng tơ vương riêng mình.
Khoảng khóc lóc cho vơi tấc dạ
Dứt mưa đêm trời đã sáng dần
Ai mà không mất người thân
Ai mà chẳng trải bao lần biệt ly.
Khoảng khóc tiếc vì cầu bất đắc
Đời có chi bền chắc mãi đâu
Thế gian mơ hão vọng cầu
Trả về cát bụi ngậm sầu thiên thu.
Khoảng khóc nhớ tuổi xuân trôi mất
Thời gian nhanh như giấc mơ qua
Ngoảnh đi ngó lại đã già
Ngậm ngùi giọt lệ mưa sa lưng trời.
Khoảng khóc tưởng cửu huyền thất tổ
Dày công lao phương thổ dựng gầy
Nén hương con cháu hôm nay
Nối đời truyền thống lâu dài chuyển giao.
Khoảng khóc mừng vì niềm hạnh phúc
May mắn tìm được chút đời riêng
Ở trong Tam bảo linh thiêng
Trở về tâm thức gắng liền tánh xưa.
Chiêu Đề 19/10/23
Bình luận bài viết