GÓC CHIA SẺ: KHOẢNG KHÔNG
Khoảng không nào phải chẳng có gì
Là không giới hạn thiếu đường đi
Là chốn không gì là không thể
Là hư vô lắm chuyện thị phi.
Khoảng không đâu chỉ có hư không
Nơi ánh trăng đêm chiếu thôn đồng
Mặt trời sáng rỡ nơi không vướng
Mưa buồn nặng hạt chạm giòng sông.
Khoảng không trong thức tánh con người
Cố công suy nghĩ mệt đầu thôi
Đói ăn khát uống, ngày đôi bữa
Sống giản đơn chớ để nghiệp lôi.
Khoảng không để lánh mọi chướng duyên
Rừng sâu núi thẳm dụng công thiền
Trời xanh mây trắng, không thành có
Hơn thua danh vọng, chỉ thêm phiền.
Khoảng không ánh đuốc sáng xuyên qua
Đêm thâu chiếu tỏ, rõ đường xa
Bừng khai giác tánh đèn trí tuệ
Soi đường hành giả bước lợi tha.
Khoảng không thấu suốt cõi vô minh
Trong định tâm rốt ráo nghe nhìn
Tự tại đến đi nào chướng ngại
Nơi đầu hạt cải, hiện lai sinh.
Khoảng không đâu chỉ ở riêng mình
Tùy nghiệp hiện nơi mỗi hàm linh
Cái thấy khác nhau thành sai biệt
Nên không thành có, khiến sự sinh.
Chiêu Đề 27/07/23
Bình luận bài viết