GÓC CHIA SẺ: MIỄN KHI
Miễn khi đối diện lại mình
Không còn lo lắng chữ tình đeo mang
Để đời không nặng buộc ràng
Và lòng chẳng ngụp lặn ngàn nỗi đau.
Miễn khi trăng chếch lên cao
Cho tôi một góc ngàn sao riêng mình
Rồi trong hư huyễn hàm linh
Sẽ thôi chìm nổi phù sinh bao lần.
Miễn khi chân bước lại gần
Cõi tâm không động đâu cần đón đưa
Như vừa thức giữa ban trưa
Đọc vài trang sách còn chưa biết gì.
Miễn khi chưa tỏ được chi
Xin đừng gắn bó rồi ghi thêm buồn
Khi nghe tỉnh thức tiếng chuông
Giật mình lại thấy đã buông tơ lòng.
Miễn khi duyên nợ chưa xong
Khất dần xin được trả trong Ta bà
Rồi ngày tháng đẹp dần qua
Vững tâm chánh niệm quyết xa luân hồi.
Miễn khi góc núi chân trời
Vẫn in đọng lại mấy lời hữu tâm
Đường tu cần bạn tri âm
Để nuôi chân tánh sơn lâm suối nguồn.
Miễn khi niệm Phật trào tuôn
Đừng rơi vọng cảnh mất luôn tánh mầu
Thế gian có những bể sầu
Tỉnh hồn nhận diện hố sâu bên mình.
Miễn khi ngồi tụng kệ kinh
Đến đâu nhớ đấy cho tinh tỏ tường
Để không nghiệp chướng phải vương
Khai tâm mở trí tình thương dâng trào.
Miễn khi trong dạ nguyện cầu
Ở đâu cũng có trên đầu thánh nhân
Vẫn còn một tấm lòng chân
Để cho thanh thản yên thân mỗi ngày.
Quê Chiều 21/12/22
Bình luận bài viết