GÓC CHIA SẺ: MƯỢN
Mượn duyên chở đạo qua biển khổ
Mượn pháp làm bè vượt sông mê
Mượn tăng chiếc áo cầu giải thoát
Mượn đàn na cơm áo đường về.
Vay mượn hình hài của mẹ cha
Vay giới thân thoát nợ Ta bà
Mượn tâm hoa dâng lên cúng Phật
Mượn ân đời trả nghiệp gần xa.
Mượn nợ từ số kiếp hằng sa
Đã vay phải trả chẳng kêu ca
Ai gieo nấy gặt trong nhân quả
Ai trồng phải tưới tẩm ra hoa.
Có gì cho mượn chẳng kể công
Là duyên tiếp cận để mua lòng
Vay mượn nếu biết dùng như pháp
Là cách tỏa lan đạo lưu thông.
Mượn nước đẩy thuyền, dụng sức dân
Hợp lòng người, sức mạnh như thần
Nước chở thuyền thuận buồm xuôi gió
Pháp hữu duyên giúp bỏ tham sân.
Mượn là đã nợ, phải trả thôi!
Trả chưa hết được tính thêm lời
Trả hoài không dứt sinh nợ mới
Đời này kiểp nọ, nợ kéo lôi!
Thứ chẳng mượn vay, cũng nợ rồi!
Nợ tình khó trả lắm ai ơi!
Cội nguồn tình ái trăm thứ nợ
Trả xong tình cứ buộc quanh thôi!
Mượn đèn trí tuệ chiếu vô minh
Mượn kinh văn tụng dứt mê tình
Mượn mõ chuông dẹp tan sầu não
Mượn Bồ đề thoát kiếp phù sinh.
Mượn vay vay mượn cứ xoay vòng
Thế biết khi nào mới trả xong?
Hãy mượn pháp âm cầu dứt đoạn
Cho hiện đời được sống thong dong.
Quẻ Chiều 23/12/22
Bình luận bài viết