GÓC CHIA SẺ: NHỚ KHI
Ảnh được tạo bởi bing AI
Nhớ khi trăng rụng bên cầu
Nhìn xuyên đáy nước nông sâu ai lường
Lòng người nghĩ thật khá thương
Thước nào đo được thiện lương ở đời.
Nhớ khi duyên đến rạng ngời
Rồi bay mất hút chân trời với ai
Đến khi hương sắc tàn phai
Đơn thân chiếc bóng gọi ngài Quán Âm.
Nhớ khi sự nghiệp thăng trầm
Tìm nương cửa Phật lâm râm nguyện cầu
Rồi khi không thấy nhiệm mầu
Bỏ chùa bỏ thánh lún sâu thế tình.
Nhớ khi ngồi chép Phật kinh
Định thần nhớ lại hành trình chân như
Giả, Không, Trung đạo, Bất hư
Duyên sinh, duyên khởi, Vô dư niết bàn.
Nhớ khi trà nguội canh tàn
Qua rồi đau khổ, nhẹ nhàng cõi tâm
Nhìn trời gió thổi ngàn năm
Hỏi thầm vô thủy tri âm có gì ?
Nhớ khi sướng khổ trả vay
Còn trong cuộc thế vần xoay lòng vòng
Giờ xin lánh chốn bụi hồng
Chỉ mong tĩnh lặng tránh không lụy phiền.
Nhớ khi tới lửa tắt đèn
Vẫn còn có chỗ đôi phen cậy nhờ
Trợ duyên ra khỏi mê mờ
Dang tay đưa đón sang bờ bến kia.
Nhớ khi chưa thể chia lìa
Cũng đừng đeo mãi chờ chia chút phần
Đời này trả hết nợ nần
Kiếp sau bạch nghiệp đâu cần kéo lôi.
Nhớ khi chín bỏ làm mười
Đường về cố quận thảnh thơi nhẹ lòng
Đền thân một kiếp cửa Không
Rạng danh Tam bảo thiền ông ở đời.
Chiêu Đề 02/05/24
Bình luận bài viết