GÓC CHIA SẺ: TAN TRÔI
Tan trôi phiền não khối tình đời
Thương mến chi cho giã biệt thôi
Thời gian có gì tồn tại mãi
Hợp tan ly tán đã bao hồi.
Tan rồi nhân nghĩa với thương yêu
Từng có mặn nồng biết bao nhiêu
Tâm niệm con người luôn thay đổi
Vô thường như một ánh dương chiều.
Tan biến sắc thân ngũ uẩn này
Huyễn hư giả hợp tợ bèo mây
Đâu gì là thật nơi ngã tướng
Sương khói tuần hoàn quanh đó đây.
Tan tác như hoa rụng trước thềm
Lá vàng lã chã nhói đau thêm
Sinh diệt nối nhau như vậy đó
Có chăng tánh thật mãi quên tìm.
Mưa bão tan hoang gây đổ nát
Tan chảy con tim miệng ngọt ngào
Tan rã sợi buồn khi ưu não
Tan rồi tình nghĩa hết chung nhau.
Tan hợp chuyện đời áng văn chương
Vẽ lên tâm trạng quá bi thương
Hiểu được thời gian không dừng lại
Thì nên tín nguyện đến tha phương.
Tàn thân tan rã về cát bụi
Chuyển hóa tái sinh sắc thân sau
Không hiện thân nào thấy thấp cao
Đâu chuyển động là sau hay trước.
Tan tác lợi danh chuyện sắc tài
Cõi lòng thức tỉnh mộng trần ai
Đâu có gì yên hơn cửa Phật
Trồng rau nhổ cỏ thảnh thơi dài.
Tan thì cứ để nó tan đi
Thị phi cũng vậy khổ làm gì
Hạnh phúc vui buồn rồi trôi hết
Thôi kệ, mặc lòng nghĩ đến chi!
Quê Chiều 15/02/23
Bình luận bài viết