GÓC CHIA SẺ: UỐNG TRÀ
Đun nước pha trà mỗi sớm mai
Độc ẩm làn hương thật khó phai
Ấm đôi tay lạnh, mềm tấc dạ
Chợt nghe gió thổi lộng hiên ngoài.
Trà đạo, trở thành môn nghệ thuật
Tự ngàn năm, sử sách chép ra
Thật trân quí, giồi trau điêu luyện
Hiểu được trà, tức hiểu tánh ta.
Trà sáng dưỡng thần, trí sẽ tăng
Đắng rồi lại ngọt, sáng thiền đăng
Từng ngụm uống, lắng tâm thưởng thức
Trời sáng chưa, cứ ngỡ ánh trăng...
Nguồn gốc trà ngon đất nước mình
Mỗi nơi mang đậm một chất tình
Như mỗi người trời sinh mỗi tánh
Mang nét riêng xuất xứ đã sinh.
Miền Bắc danh trà, xứ Thái Nguyên
Mộc Châu thứ hạng, uống phải ghiền
Cổ thụ trà: Hà Giang, Yên Bái
Nức tiếng vang, lộc Việt thần tiên!
Miền Trung có trà xứ Nghệ An
Biển Hồ, Bàu Cạn ở Tây nguyên
Bảo Lộc, Lâm Đồng đều danh tiếng
Mỗi địa phương có vị rất riêng.
Miền Nam trồng Trà Quế uống thôi
Lá tươi rửa sạch nấu một nồi
Cứ dùng thả ga cho đã khát
Muốn ngon thêm đá, lát gừng tươi!
Dân ta cũng thích uống trà Tàu
Ô Long, Long Tỉnh, chốn núi cao
Thiết Quan Âm, đậm đà sấy ướp
Phổ Nhĩ, Hồng Trà, nhẹ thanh tao.
Thiền sư ở núi có thiền trà
Uống tự tỉnh lòng, nhớ tánh ra
Pha chế có tâm, nhàn chậm rãi
Từng giọt trà, hiểu Phật tức ta.
Cửa Phật dâng trà, cúng mỗi khuya
Xong rồi nhận phúc đủ sớt chia
Pha ấm lớn chung dâng đại chúng
Bình đẳng tâm này với tánh kia!
Quê Chiều 04/03/23
Bình luận bài viết