GÓC CHIA SẺ: VÔ SỰ
Vô sự tiểu thần tiên ai cũng biết
Vô tận đổi dời một triết lý hay
Cảnh núi rừng nhàn hạ ít đổi thay
Đời vẫn động cớ sao vô sự được...
Vô cảm mặc ai lụy phiền phải chuốc
Vô nghĩa với mình là kiếp sống thừa
Ích kỷ lòng sao hiểu chuyện muối dưa
Cứ như vậy thật uổng hoài kiếp sống.
Vô loại cầm ca nghẹn tràn cổ họng
Vô tình nghệ thuật đánh đổi cuộc đời
Đàn ca múa hát người sướng cuộc chơi
Đàm tiếu mĩa mai lệ rơi vay mượn.
Vô minh vọng động nổi chìm nghiệp chướng
Vô vàn huyên náo tạo lắm thị phi
Làm bao nhiêu rồi cũng chẳng ra gì
Quanh quẩn mãi chốn Ta bà khổ lụy.
Vô phúc phần thánh thần đâu hoan hỷ
Vô tâm thức đạo đức sẽ ngậm ngùi
Cũng phận đời sao kẻ khổ người vui
Cùng đồng loại sao kẻ yêu người ghét?
Vô tư lự đâu lo gì trời rét
Vô ngại tâm chẳng xét nét chuyện lòng
Sống cho mình được yên ả thong dong
Đường đạo lý đâu có chi thua thiệt.
Vô Duyên Từ độ người vô phân biệt
Vô não phiền để chuyển vọng thành chân
Có gì đâu nghi ngại chốn hồng trần
Mà xao động thức tâm chi cho mệt.
Vô Quái Ngại không chi đi không hết
Vô biên cõi nước tự tại ra vào
Sẽ không còn oan trái gặp lại nhau
Chẳng có sao khi thấu đời hư ảo.
Vô vọng khiến cõi lòng luôn giông bão
Vô tri giác không thấu đạt định thiền
Nếu tâm thành sẽ có được thiện duyên
Biết hối lỗi nhận thấy liền Thánh Phật.
Ta Bà Hát 25/12/22
Bình luận bài viết