HỔI TƯỞNG
Trôi về miền ký ức
Bỗng chợt thấy lại mình
Từng một thuở hồn nhiên
Sống thiên theo cảm xúc.
Vốn biết đời không thực
Trôi theo là xuống vực
Nhưng danh, lợi, sắc, tài
Nối kết bao phiền phức.
Ảo tưởng đời là thật
Trui rèn mình phải nhất
Đua chen sự nghiệp đời
Cuối cùng được hay mất?
Một thuở đau và thấm
Bao tủi hờn đã ngấm
Chán thói đời đen bạc
Nghĩa nhân đâu nồng ấm?
Một thuở yêu và nhớ
Với mong muốn dại khờ
Ước mơ mình có được
Nay còn hay đã mất?
Biết tình không là mật
Sao lòng còn tơ tưởng
Lẫn tránh hoài vẫn vướng
Rõ ràng là ma chướng!
Kết lại hơn nửa đời
Gừng cay muối mặn rồi
Nhìn sâu trong bản chất
Đắng cay chua chát thôi!
Giờ trở về thực tại
Vượt bao nhiêu chướng ngại
Sau những cuộc trải đời
Mĩm cười và vô ngại...
Chiêu đề 04/04/2022
Bình luận bài viết