MỘT MÌNH
Một mình chẳng bận đến ai
Cây rừng mây núi mảy may phiền lòng
Vẩn vơ nghĩ tưởng lông bông
Cười vang trời đất cũng không đáp lời
Đường quanh đồi bước rong chơi
Mặc tình nhân thế à ơi dưới trần
Cỏ rêu phủ lối nghĩa ân
Mây ngàn trôi hết mấy tầng thương đau
Ngồi đây lòng thấy dạt dào
Mình ta đơn độc hư hao một đời
Ngồi nhìn tình nghĩa đổi dời
Ta người mấy thuở đón mời nay đâu
Ngồi thầm ngán cuộc bể dâu
Chờ cho được thấy trái sầu buồn rơi
Có ta trong đó một thời
Giờ đây như chiếc lá trôi giữa giòng
Bạn ta ai nữa hoài mong
Người về thiên cổ kẻ vong trần đời
Ta giờ chỉ một mình thôi
Ngồi buồn tự tếu cho vơi nỗi niềm.
Chiêu đề 29/04/22
Bình luận bài viết