NHẬN DIỆN
Quán chiếu chân như ảo diệu mầu
chưa nhận ra mình ở nơi đâu
bao lần cầu nguyện, duyên chưa đến
đối diện tâm không, hỏi tại sao?
Con thuyền duyên nghiệp vẫn lao đao
ngả nghiêng nghiêng ngả ngọn ba đào
mai kia mốt nọ trời êm lặng
ai biết tình người sẽ ra sao?
Buông tay, mệt mỏi với vô thường
dừng bước phong trần, bước gió sương
còn trong đau khổ, còn vương lụy
còn nặng yêu thương, nặng đoạn trường.
Tiễn đưa bao kẻ, tiễn đưa tình
mới thấm thói đời lắm nhục vinh
tình bạn, bạn tình, khinh với bạc
thương tình, tình có lại thương mình?
Cố tạo đời vui, vui mấy chốc
tìm người san sẻ, vẽ thêm phiền
về nơi yên tĩnh, chôn kỷ niệm
sống chậm cho lòng bớt oan khiên.
Ngưòi gọi rằng điên, kẻ nói thiền
với ta, thôi kệ! cứ an nhiên
cả đời theo đuổi bao hư ảo
giờ đây vô niệm với vô phiền.
Bao nhiêu u uẩn, bấy nỗi lòng
trải hết vui buồn, lánh cửa không
giờ quên thương ghét, quên phiền muộn
tiễn gió thu buồn, đón gió đông.
Chiêu đề 08/04/22
Bình luận bài viết