NÓI CHUYỆN CHUYÊN ĐỀ “NGƯỜI KIẾN TÁNH”
NÓI CHUYỆN CHUYÊN ĐỀ “NGƯỜI KIẾN TÁNH”
Tin ảnh: TRÍ BÁ
Hòa thượng Thích Liên Phương
Ngày 06-05-2017, tại Chùa Phật học Xá Lợi đã diễn ra buổi nói chuyện chuyên đề “Người kiến tánh” do Hòa thượng Thích Liên Phương thuyết giảng. Đông đảo thành viên Ban Phật học và các Phật tử quan tâm đã tham dự.
Với nội dung Kiến tánh, Hòa thượng đã giúp cho người nghe hiểu Kiến tánh không phải là một chuyện xa vời, không phải là một lý thuyết suông. Vì trong đời sống không có một phút giây nào mà bạn không có nó. Như sau một giấc ngủ ngon, vừa thức dậy, bạn đã chạm với nó rồi. Vừa mở mắt, bạn đã có nó ngay… khi mắt chạm sự vật, giây phút đầu tiên trong ngày bạn đã có nó. Mắt bạn và sự vật đều vô tư, như khi nhìn một đóa hoa, hoa và bạn đều thong dong, tự tại như nhau. Tuy nhiên, cái vô tư lập tức biến mất ngay khi một ý niệm hay phân biệt khởi lên nơi bạn và cái thong dong tự tại cũng liền chấm dứt.
Có những lúc ta nghe tiếng động, tiếng chim hay tiếng người nói như một dòng trôi chảy của thanh âm ngang qua tai, nếu ta không có ý nghĩ gì đến nó thì trần cảnh và và các căn không có gì trở ngại lẫn nhau. Một khi bạn trào lên cảm nghĩ, phân tích và nhận định thì nó liền mất. Khi ta vung tay lên rồi hạ xuống theo bước chân mà không có dụng ý, cánh ta qua những động tác kia đã thoát ngoài những ý nghĩ dục vọng, nó luôn liền lạc trôi chảy trong cái vô tâm hồn nhiên. Cũng như vậy, mỗi cành hoa lay động, mỗi chiếc lá lung linh nhảy múa đu đưa theo chiều gió là cái tĩnh lặng vô ngôn tuyệt đối ngàn đời, nó vượt thoát khỏi sự so đo, tính toán, phân tích… của tâm, của tình ý, của người và ta….
Tâm là nơi chứa đựng, nơi sinh khởi, đồng thời cũng là nơi bám víu, dính chấp. Sở dĩ bạn không bật sáng được tâm mình một cách rõ rệt vì bạn đã bám chặt một cái gì đó, bạn đang ghì giữ một cái gì đó. Khi bạn đã bám chặt vào một cái gì đó, chẳng hạn như một tư tưởng, một công việc, một bổn phận, một ý thức trách nhiệm…. Những điều bám vào, dính vào nó đã đồng hoá tâm bạn với thứ đó rồi. Tâm không và tâm có vấn đề khác nhau rất xa. Bạn có vấn đề gì trong tâm, vấn đề đó là bạn. Giả dụ bạn muốn đi gặp người yêu, thì hình dáng người yêu đó đã thành bạn rồi. Khi bạn tha thiết tưởng nhớ đến người yêu, thì bạn đã vẽ lên một bức chân dung người yêu trong tâm bạn. Không phải chỉ bạn đánh mất tâm thật của mình, mà bạn cũng đánh mất cả người yêu của bạn nữa. Bạn chỉ đánh lừa bạn về người bạn đã yêu, vì bạn không thấy được người thật mà chỉ thấy cái bóng trong tâm mình mà thôi.
Bạn đã đồng hoá, vật hoá mình cùng thiên hình vạn trạng thì bạn đâu còn khoảng không nào dành cho mình. Chúng ta luôn tự làm một cuộc lừa đảo vĩ đại đối với chính mình. Chúng ta không thực sự sống và cũng không muốn sống, bởi vì sống là trôi chảy, sống luôn đổi mới trong mỗi giây phút, ở đó ta cùng vạn vật luôn sinh động, thanh bình, tươi mát và sáng tạo vô cùng.
Dưới đây là vài hình ảnh về buổi nói chuyện chuyên đề.
Chăm chú nghe thuyết giảng
Thảo luận và nêu thắc mắc những nội dung được Hòa thượng đề cập
Bình luận bài viết