SAO
Sao nhớ mãi về một thời vang bóng
Niềm tự hào sống động đã trôi qua
Khi ngày xanh với quyến rũ mơ hoa
Giờ tóc bạc cùng tuổi già ai ngắm...
Sao vẫn thấy cõi lòng còn say đắm
Với tình thơ thấm đẫm khói sương chiều
Và bức tranh muôn thuở của tình yêu
Làm con tim bớt tiêu điều khô héo.
Sao nhẫn chịu trăm tiếng điều dày xéo
Bởi quyết tu để trả nghiệp đã làm
Từ vô thủy kiếp gieo tạo ái tham
Nay chấp nhận chuyện cam làm quít chịu.
Sao con đường bình yên không ai hiểu
Vẫn hiếm bóng người chịu bước đi qua
Họ tìm vui trong hiểm ác nẻo tà
Thì nơi đấy mới thật là nghiệp chướng
Sao tôi chẳng thể chung đường chung hướng
Tìm đâu ra âm hưởng cuộc hành trình
Tìm bình minh trong bóng tối vô minh
Tìm đạo lý giữa thế tình nghiệt ngã.
Sao tôi phải vì người mà gánh trả
Nợ của ai thì tự ngã phải cam
Chuyện cuộc đời đừng vội nhúng tay chàm
Đường sinh tử ham chi rồi vướng lụy.
Bước đi sao đừng lệ buồn phung phí
Đã lên đường quyết chí đến tận nơi
Một lần đi bỏ hết thú vui đời
Để tới được nơi chân trời tự tánh.
Chuyển dời sao để dự vào dòng Thánh
Thay đổi sao không ảo ảnh phù hoa
Buông bỏ sao vẫn tự tại Sa bà
Hiểu biết sao mà không lầm nhân quả.
Làm sao để tâm hồn mình nhàn hạ
Sống vững vàng như đá giữa cuộc đời
Tâm bình yên thong thả bước dạo chơi
Đâu cũng thấy trời xanh và mây trắng.
Quê Chiều 15/09/22
Bình luận bài viết