SỐNG
Sống để làm chi, sống để tu
Từ giả thị thành, sống hoang vu
Sống biết chơi cười, tràn hạnh phúc
Lúc đắng tình đời, khóc hu hu...
Sống mãi đua tranh bận với lòng
Ngựa xe lên xuống, lại uổng công
Tìm kiếm sang giàu lo cuộc sống
Đến khi chân mỏi, có như không.
Sống cứ tham cầu, khổ đến nơi
Sống mà sân hận, lệ sẽ rơi
Đừng sống si mê thêm dại dột
Sống là ít muốn, biết đủ thôi.
Sống giữa trần gian, khó đủ điều
Sống ở cửa không, ngộ bao nhiêu?
Mình sống cho mình, luôn ích kỷ
Vì người để sống, khổ bởi yêu.
Sự sống có ai luôn giữ mãi?
Đời người hữu hạn mấy mươi năm
Sự chết mới là điều chắc chắn
Nhưng ai cũng sợ nghĩ trong tâm.
Bên kia cửa tử có gì chăng?
Có riêng đời sống khỏi trôi lăn?
Muốn cho sống mãi không sinh diệt
Nguồn cơn đau khổ rõ nguyên căn.
Thanh thản đời tu, cuộc sống nhàn
Đối cảnh vô tâm, niệm tự an
Cảnh động bên đời thôi vướng bận
Sống vui như thế, đó Lạc bang.
Tìm lẽ sống vui giữa đại ngàn
Thực hành sống chậm, bước lang thang
Hãy sống mà lòng luôn tỉnh thức
Ngắn dài chi cứ sống lạc quan.
Tát bà ha 10/05/22
Bình luận bài viết