TÔI CÒN NỢ
Bốn tháng đã qua ngóng mỏi mòn
Như tù mãn hạn nợ đâu còn
Mà sao không thấy ai đến gọi
Đành ở Ta bà ngắm núi non !
Thôi yên ở tiếp cảnh trong tù
Đêm thì niệm Phật trọn đường tu
Ngày ngày sám hối rồi thiền tọa
Quán chiếu tâm Không, khỏi mịt mù.
Ngày qua tháng lại đếm ngón tay
Bòn thêm công đức hướng tương lai
Mỗi lần một ít ghi tâm thức
Gieo ruộng tâm hái quả lâu dài.
Thu dọn đạo đời vẹn cả hai
Không còn nuối tiếc kéo dẳng dai
Sẵn sàng đón nhận điều đang tới
Bằng lòng với tâm cảnh hôm nay.
Tôi nợ thế gian mấy niềm vui
Tôi thiếu thương yêu những nụ cười
Tôi nợ ân tình lời xin lỗi
Tôi chịu cửa thiền một nét tươi.
Tôi biết chưa xong việc nợ nần
Hiểu tôi chưa đền đáp ân nhân
Canh cánh nợ lòng câu nhân nghĩa
Và còn nặng nợ với người thân.
Tôi vẫn đi tìm kiếm an yên
Đêm sâu giấc ngủ nợ tịnh nhiên
Ngày nợ thế gian câu phiền nhiễu
Lòng mong thanh thản nợ niềm riêng.
Đê chiều 01/08/22
Bình luận bài viết