TÔI ĐI
Tôi đi mãi giữa giòng đời sinh tử
Mong tìm ra bến đỗ bản tánh xưa
Đi tìm xem cổ xe lớn đại thừa
Mà lỡ chuyến bao đời chưa bắt gặp.
Tôi đi tiếp theo ngọn đèn đã thắp
Ai đồng hành xin vội bước đi theo
Tôi không đợi chờ phân biệt giàu nghèo
Đi với tôi cuộc bộ hành lữ thứ.
Tôi đi nữa phương trời vô định xứ
Ở nơi mà gió núi cuộn mây ngàn
Chốn yên bình không phiền nhiễu rộn ràng
Sẽ tiếp sức đường dài tìm quê cũ.
Tôi đi chậm để cho mình sống đủ
Thưởng thức cỏ hoa khoe sắc bên đường
Và ngắm nhìn vẻ đẹp của quê hương
Làm dịu tâm luôn băn khoăn suy nghĩ.
Tôi đi nhanh như một người chiến sĩ
Để vô thường sẽ chậm bước hơn mình
Để vô minh không bắt kịp lai sinh
Trong vô thức không mất tầm phương hướng.
Tôi đi hoài lòng miệt mài suy tưởng
Sẽ về đâu và đến chốn nào đây ?
Đi tìm ai và sẽ chạm mặt mày
Của tôi đó đang đâu đây lẫn khuất.
Tôi đi ngược với chiều xuôi tâm thức
Mong thấy mình còn tỉnh táo mỗi ngày
Ai biết đâu ngày tới ngắn hay dài
Bởi sự sống chỉ đo bằng hơi thở.
Tôi đi xuôi theo cuộc đời bỏ dở
Thuận thế gian ăn uống nằm ngồi
Để thấy mình vẫn cứ được rong chơi
Bôn ba chi nữa kiếp người mấy bước.
Tôi đi lui vào trong miền ký ức
Lánh sự đời phiền toái lắm nhọc nhằn
Trốn trong tôi để định hướng siêu thăng
Vượt lên khỏi buộc ràng bao thế hệ.
Quê Chiều 07/09/23
Bình luận bài viết