TÔI NGHĨ
Tôi nghĩ rằng đất bằng luôn chuyển động
Bởi thế nhân lắm mộng tưởng phù hoa
Do tham sân si, ái nghiệp khởi ra
Rồi tương tục Ta bà không lối thoát.
Tôi nghĩ suy tâm Bồ đề khởi phát
Chút thiện lòng cũng bát ngát mười phương
Tạo lương duyên cùng nhau đến Phật trường
Đâu có tranh giành đường rồi tàn hại.
Tôi đã nghĩ không gì là mãi mãi
Nên cần chi phải chạy vạy mưu cầu
Cuối cuộc đời giữ lại được gì đâu
Rồi ra cũng một giấc sầu thiên cổ.
Tôi cố nghĩ mình đến nguồn cội khổ
Khổ thân đau đến thế chẳng lo buồn
Khổ ân tình tâm trí đổi thay luôn
Khổ thế nhân giận sân không dừng được.
Tôi nhớ nghĩ Phật kinh luôn châm chước
Chỉ lối ra qua nhiều bước hành trì
Triết lý mầu sáng tỏ đạo Từ bi
Sao chẳng chịu nghĩ suy mà tu tập.
Tôi chợt nghĩ thấy cõi lòng ấm áp
Vẫn có người tìm giác ngộ khổ không
Dụng công tu thiện tri thức đồng lòng
Thì thế nhân ra khỏi vòng hoại diệt.
Nghĩ như tôi, hãy nhận về thua thiệt
Mặc kệ đời muốn quyết liệt thắng nhau
Bằng trí khôn hay lừa lọc đỉnh cao
Hãy nhẫn chịu nên ít cầu, biết đủ.
Nghĩ theo tôi có lẽ rằng xưa cũ
Như cổ nhân hay thủ phận an thường
Tốt cho mình sẽ tốt cả nhiều phương
Chánh tâm, tu thân, xiển dương thiên hạ.
Nghĩ thế thôi, tôi thấy mình vững dạ
Tu cho mình sẽ trả nợ thế trần
Như Phật đà chỉ dạy phải tu thân
Muốn thanh bình tâm sân nên dứt bỏ.
Quê Chiều 08/09/22
Bình luận bài viết