TÔI NHÌN
Tôi nhìn một thoáng ở trong tôi
Lương tri chợt thức, ý nghĩ thôi
Đâu nhìn ra ngã và ngã sở
Bởi tánh bên trong sẵn đủ rồi.
Tôi nhìn cho kỹ mặt trong gương
Cũng già đến độ khó mà thương
Đã qua một thuở nhìn tơ tưởng
Giờ ai nhìn không khỏi chán chường.
Tôi nhìn ra được nét thăng trầm
Khắc đượm nếp hằn của cõi tâm
Thấy thân giả huyễn này đâu thật
Ghi dấu thời gian tiếng lặng câm.
Tôi nhìn tuổi trẻ của hôm nay
Nhận ra thành tựu ở tương lai
Thấy bao đổ vỡ vì nhân ngã
Mình chẳng có gì ở nay mai.
Tôi nhìn sanh tử chuyển trôi qua
Thân hữu ai ai cũng chia xa
Thương cũng như yêu rồi phai nhạt
Khi thân tàn mấy kẻ đưa ma !
Tôi nhìn qua khe cửa thầm mơ
Tháng ngày lẫn thẫn mộng nàng thơ
Chưa già lẫm cẩm đòi đi trước
Đành giữ tâm tình sống lững lơ.
Nhìn đâu tôi cũng thấy phải buông
Nghe tâm lặng lẽ với tiếng chuông
Dứt hết buộc ràng từ quá khứ
Nhìn cho tường tận chuyện tròn vuông.
Nhìn muôn sao sáng ở trời đêm
Tôi bay trong đó mãi đi tìm
Phương nào thể nhập vào pháp giới
Hướng nào nhận diện cõi Hoa Nghiêm ?
Tôi muốn nhìn xuyên bóng trăng đầy
Xin đức Quan Âm ngự về đây
Lắng nghe nhân loại mờ sương lệ
Lòng Từ tiếp dẫn ẩn trong mây.
Quê Chiều 12/09/22
Bình luận bài viết