TÔI Ở BÊN ĐỜI
TÔi Ở bên đời, chẳng ở trong
Vì lòng đã trót nặng cửa Không
Bên đời nhưng chẳng xa đời mấy
Đôi lúc với đời tôi HIỂU THÔNG.
HIỂU THÔNG mà vọng cũng như không
Mơ ước cho nhiều vẫn viễn vông
Nên tìm cảnh thật bên đời thật
Để thật và mơ chẳng DỐI LÒNG.
DỐI LÒNG nên sống cũng như mơ
Mà sao thương nhớ đến bơ phờ
Dẫu sống bên đời tôi vẫn vướng
Chưa lìa đau khổ mới LÀM THƠ...
LÀM THƠ tôi lại nhớ Phật xưa
Càng nhớ nên tôi kính tôn thờ
Ngài chỉ thế nhân đời là khổ
Giúp tôi tỉnh thức bến MÊ MỜ.
MÊ MỜ khi tỉnh hãy tươi cười
Tạo nên công hạnh giúp cho đời
Đâu thể xa đời vì tâm nguyện
Hóa độ nhân gian dẫn DẮT NGƯỜI.
DẮT NGƯỜI để mong trả nợ đời
Đói no ăn mặc giúp nên người
Vậy cứ tô hồng cho cuộc sống
Bởi có ai đâu thoát LƯỚI TRỜI.
LƯỚI TRỜI lồng lộng ở bên đời
Chùa am vắng lặng vẫn trong trời
Nên cứ đến đi không vướng bận
Sống sao cho đẹp với MUÔN NGƯỜI.
MUÔN NGƯỜI hối hả giữa hồng trần
Chẳng qua vất vả để nuôi thân
Chấp nhận cho đời chi phối họ
Riêng tôi không ngại phải PHÂN THÂN.
Tát bà ha 15/05/22
Bình luận bài viết