TÔI Ở
Tôi ở trong nhà của Như Lai
Tụng kinh niệm Phật đếm từng ngày
Trả nợ đàn na dăm ba bữa
Còn lại làm thơ tính ngón tay...
Ở trong nhà cửa kẻ thế gian
Cơm ăn áo mặc chạy lăng xăng
Tất bật tối ngày lo sinh kế
Chẳng nhận ra mình lúc khó khăn.
Ở trong vườn vắng của chiêm bao
Mơ màng cảnh đẹp với trăng sao
Thấy mình vui hưởng rồi sực tỉnh
Chỉ là giấc mộng cõi trần lao.
Tôi ở trong vườn chốn cửa Không
Vui buồn thế sự chẳng để lòng
Tọa thiền quét lá làm công quả
Tìm thấy cho mình chút hanh thông.
Ở trong đêm tối nghĩ cuộc đời
Dài lâu mấy chốc tóc bạc phơi
Dãi dầu sương gió hay thanh thản
Tìm thấy tâm mình hãy rong chơi.
Tôi ở bên kia dốc cuộc đời
Đường xuống không dừng chốc đến thôi
Nghĩ chi cho mệt thêm đầu óc
An nhàn tận hưởng lục bình trôi.
Tôi ở bên này của cuộc chơi
Nhiều duyên đưa đẩy đến rối bời
Níu kéo buộc ràng tàn một kiếp
Làm sao thoát khỏi chốn luân hồi ?
Ở bên ngoài chuyện của cuộc đời
Gặp ai tôi cũng sẽ mĩm cười
Đến đâu cũng vái chào xin kiếu
Ở ngoài thế giới của mọi người.
Tôi ở bên trong của chính tôi
An trú yên bình chẳng lôi thôi
Đối diện để thắng lòng vọng tưởng
Làm chủ đời mình chẳng luống trôi.
Quê Chiều 09/09/22
Bình luận bài viết