TQ10 - XIN GÓP VÀI Ý VÀO SÁCH “NGÀN CÁNH SEN XANH BIẾC” CỦA CƯ SĨ ĐỖ HỒNG NGỌC
XIN GÓP VÀI Ý VÀO SÁCH
“NGÀN CÁNH SEN XANH BIẾC” CỦA CƯ SĨ ĐỖ HỒNG NGỌC
LÝ LƯỢC TAM
Thức giấc nửa đêm choàng dậy viết
Mái tôn lộp độp tiếng mưa rơi
Ngàn tay khéo độ sen ngàn cánh
Xót mắt xanh nhìn thương xót đời.
Đề mục: Lời ngỏ: Nơi trang 14, tác giả viết: “Pháp hoa với tôi như một bài thơ vĩ đại, một Đà La Ni khổng lồ, hàm chứa nhiều ẩn nghĩa sâu sắc”... Và theo tôi bài thơ vĩ đại mà cư sĩ nói đó nó không phải là bài thơ có những lời thơ toàn là những mỹ từ điêu trác, mà nó là một bài thơ toàn là những âm vận huyền vi, phảng phấp pháp âm “ÚM MA NI BÁT MÊ HỒNG”, như suối nguồn tuôn chảy miên mật dài rộng. Cho nên tôi nghe như vầy:
Thấp thoáng lời kinh, nhởn nhơ tình thơ lai láng
Nhiệm mầu Diệu pháp, gắng mà giữ chặt ngăn ngừa.
Rồi thì: “Như thị ngã văn”:
Tuyệt vận vô thanh hà vị hảo từ nhi truyền tụng
Khế kính vô tự nhi ngôn diệp Pháp dĩ Tổng trì.
Dịch:
Tuyệt vận chẳng lời, sao gợi từ đẹp thơ hay mà truyền tụng
Khế kinh không chữ, lại cho chú linh pháp thiện cố giữ trì.
Thế rồi đến cuối đoạn văn trên qua trang 15 chắc tác giả biết bên trong Pháp hoa của Như Lai có giấu nhẹm một “bí kíp” thật là “khó nói”... nên tác giả “chịu khó” chịu lật từng lớp “hoa lá cành” mù mịt kia (rậm rì rậm rịt, đen thủi, đen thui?)... để rồi tìm ra “ẩn nghĩa”, rồi miên mật “thực hành” mới thấy đây là “diệu pháp”, kia là “liên hoa”... (Thấy hơi ngồ ngộ! nói vui nhau chơi): Ông Ngọc ơi! Đã thấy rồi “Diệu Pháp Liên Hoa” sao còn “đây kia, này nọ” nữa mà chi? Nhìn thấy “Niêm hoa” liền tủm tỉm (Ca Diếp), Tỏ ngọ “Pháp Hoa” cứ gật gù (cư sĩ). Thôi thì cũng ráng bớt “đây kia, này nọ cho rảnh rang đôi chút “thế cũng chẳng sướng lắm ru”? Nhân đây cũng xin được trích hai câu thơ của Hòa thượng Thích Thiền Tâm (1925 – 1992) gửi Hòa thượng Thích Thanh Từ, Phụng Hoàng Sơn, Trúc Lâm Đà Lạt; Trích từ tập thơ “Liên Du Thi Tập” như sau:
...Bao giờ học kẻ cười hoa được
Đem ý sen lành rải bên mê.
Đề mục: Một thủa nọ: Nơi trang 23. (Ngữ vận): Xin đừng “Một thuở nọ”... Này “hiện tiền” như thị một thời tôi nghe.
Đề mục: Pháp sư: Nơi trang 35
Pháp sư sư pháp sư sư pháp
Sư pháp pháp sư pháp pháp sư.
Dịch:
Pháp sư học pháp thầy học pháp
Học pháp thầy pháp pháp dạy thầy.
Đề mục: Trì: Nơi trang 70
Trì qua níu lại trì giữ chặt
Trì giữ trâu đen thật miên mật
Đừng để xổng ra phá mạ non
Chẳng trì chẳng giữ người, trâu mất.
Đề mục: An lạc hạnh: Nơi trang 77
Ngữ vận:
Bùi Giáng, Bàng Giúi quen hý lộng
Ra đường hướng dẫn đám ngựa xe
Lạt môi vào quán ghi nợ rượu
Thấm mệt về chùa đánh giấc say.
Đề mục: Tùng địa dũng xuất: Nơi trang 86
Tùng địa dũng xuất môn Pháp bảo
Tam thiên đại thiên thế giới hương
Xanh xanh chồi búp xuyên bùn đất
Bừng nở Pháp mầu muôn cánh Sen.
Lại nữa, qua trang 89 thấy tác giả viết: ... Bốn vị đạo sư dẫn đầu các Bồ tát (từ đất vọt lên, kéo nhau đi thăm hỏi sức khỏe Phật, vừa thăm thú vừa dọ dẫm để nắm tình hình...). Nhưng mà Phật đã biết quá rõ thật tướng của các ông rồi, chẳng phải các ông mỗi mỗi đều có các hạnh nội địa tự thân nên Tùng địa dũng xuất đó sao? Thôi đừng này nọ, đây kia chẳng nhằm gì.
Lời bằng:
Tịnh an lập thượng vô biên hạnh
Cụ túc hạnh, từ đất vọt ra
Sao phải hỏi bâng quơ lắm chuyện
Khảy cười Phật bảo tâm a!
Bình luận bài viết