TỰ TẠI TÁT BÀ HA!
Tu là đừng để con tim nói
Hãy nhớ trong đầu trí tuệ thôi
Con tim rung động không ý thức
Mù quáng cho tình cảm lên ngôi.
Tu là hãy nhớ lời kinh nói
Thân đâu tâm đấy chớ buông trôi
Bên ngoài tâm cứ dong ruỗi mãi,
Trong thân nghiệp lực sẽ níu lôi.
Tu là gìn miệng tợ giữ bình
Lời qua tiếng lại thị phi nhanh
Họa từ miệng phát không kềm chế
Bệnh bởi ăn vào thức hôi tanh.
Tu là điều ý tợ giữ thành
Giặc ý làm thành lũy tan tành
Tự chủ được tâm nhờ ý thức
Buông ý phàm tâm họa thật nhanh.
Tu là tìm đến chốn tĩnh không
Để lòng không khởi niệm lung tung
Nếu chỗ lặng yên còn vọng động
Thì tu cách mấy cũng uổng công.
Tu là bỏ xuống vạn duyên trần
Chay tịnh kinh văn quyện vào thân
Tọa thiền dưỡng tánh điều tâm ý
Nhất tâm niệm Phật hãy chuyên cần.
Tu là tự tại giữa Sa bà
Ngày ngày thoải mái tiếu ha ha!
Cơm rau nước suối còn chi sướng?
Hỏi thế gian này ai giống ta!
Tu là chẳng ước vọng Sa bà
Hiểu đời như giấc mộng Nam Kha
Duyên đến thì tu đời vô trụ
Duyên đi chẳng nặng gánh bôn ba...
Tu đâu gì khó, dễ như không
Chẳng cho duyên khởi chạy lòng vòng
Để tâm tỉnh thức trong mọi lúc
Ngủ, chơi, ăn uống, trụ ở trong.
Tu là chánh niệm giữ nơi mình
Là không vướng bận nghĩa với tình
Là trong vô thức, không nhân ảnh
Thấy ta với Phật, rõ lai sinh.
Tát bà ha 04/05/22
Bình luận bài viết