VU LAN BỒN
VU LAN BỒN
Tin ảnh: NHUẬN KIÊN
Hòa thượng Thích Giác Hạnh
Tối ngày 25/8 (nhằm ngày 15/7 năm Mậu Tuất) trong Chương trình thuyết giảng Pháp hội Vu Lan, PL-2562, tại Chùa Phật học Xá Lợi, Hòa thượng Thích Giác Hạnh - Ủy viên Hội đồng Trị sự Trung ương GHPGVN, Giảng viên Ban Hoằng Pháp Trung ương, Trưởng ban Hoằng pháp tỉnh hội Phật giáo tỉnh Bà Rịa -Vũng Tàu, đã đến thuyết giảng với tựa đề “Vu Lan Bồn”. Đông đảo Phật tử đã đến tham dự.
Dù tuổi tác đã khá cao, nhưng với chất giọng thân thiện, khỏe mạnh, với thời lượng 2 giờ Hoà Thượng đã giảng sâu về nguồn gốc và ý nghĩa ngày lễ, sơ lược như sau:
Theo Kinh Vu Lan thì khi xưa, Mục Kiền Liên đã tu luyện thành công nhiều phép thần thông. Mẹ ông là bà Thanh Đề đã qua đời, ông tưởng nhớ và muốn biết mẹ như thế nào nên dùng mắt phép nhìn khắp trời đất để tìm. Thấy mẹ mình, vì gây nhiều nghiệp ác nên phải sanh làm ngạ quỷ, bị đói khát hành hạ khổ sở, ông đã đem cơm xuống tận cõi quỷ để dâng mẹ. Tuy nhiên do đói ăn lâu ngày nên mẹ của ông khi ăn đã dùng một tay che bát cơm của mình, không cho các cô hồn khác đến tranh cướp, vì vậy khi thức ăn đưa lên miệng đã hóa thành lửa đỏ.
Bồ tát Mục Kiền Liên quay về tìm Phật để xin cách cứu mẹ, Phật dạy rằng: “Dù ông thần thông quảng đại đến đâu cũng không đủ sức cứu mẹ ông đâu! Chỉ có một cách nhờ hợp lực của chư tăng khắp mười phương mới mong giải cứu được. Ngày rằm tháng bảy là ngày thích hợp để cung thỉnh chư tăng, hãy sắm sửa lễ cúng vào ngày đó”.
Làm theo lời Phật, mẹ của Bồ tát Mục Kiền Liên đã được giải thoát. Và bắt nguồn từ việc báo hiếu này nên ngày Lễ Vu Lan ra đời, là ngày cầu siêu độ cho tiền nhân quá cố của người con Phật. Tích này được chép trong Kinh Vu-lan-bồn. Và Phật cũng dạy rằng, chúng sinh ai muốn báo hiếu cho cha mẹ cũng có thể làm theo cách này (Vu Lan Bồn Pháp).
Vì vậy, việc hiếu dưỡng Cha Mẹ là điều kiện trọng yếu trước tiên, do công ơn cha mẹ từ khi được sinh ra và nuôi nấng ta nên người. Nên, ai theo và thực hành lời dạy của Đức Phật thì được giải thoát, an lạc và hưởng nhiều phước báu. Nên phụng dưỡng tốt cha mẹ khi còn sống, xem như phụng dưỡng hai vị Phật sống tại nhà, thì phước đức nào bằng.
Vu Lan là dịp để nhắc nhở mỗi người đong đầy thêm tình cảm hiếu lễ, lòng biết ơn hướng về cha mẹ. Trong những ngày này tại Chùa Phật học Xá Lợi, cũng như các chùa khác, các Phật tử được chứng kiến những hình ảnh xúc động, dù già hay trẻ, trai hay gái khi dự Lễ Vu Lan đều thành kính và tràn ngập trong cảm xúc khi đón nhận một bông hoa hồng cài trang trọng lên ngực áo. Những người còn cha mẹ cài bông hồng đỏ như một lời nhắc nhở rằng mình vẫn còn cả cha và mẹ. Người không còn cha mẹ cài bông hoa trắng để tưởng nhớ đấng sinh thành. Tuy nhiên, màu sắc hoa hồng chỉ là sự quy ước. Nghi thức lễ Vu Lan không tiếp cận theo góc độ thuần túy tín ngưỡng tôn giáo mà mang ý nghĩa thắp lên ngọn đuốc trí tuệ của tình thương yêu. Đó là ý nghĩa đích thực của ngày Vu Lan, nét đẹp nhân văn trong ứng xử của những người con đại hiếu bởi sự hiếu thảo không thuộc về bất kỳ tôn giáo nào.
Khi cha mẹ còn sống, nên luôn ghi nhớ rằng, hai đấng sinh thành đã chịu cực khổ để nuôi dạy con, phần vật chất không cần thiết lắm, nhưng khâu tinh thần là rất quan trọng, nên phận làm con phải biết và thực hành những điều thiết yếu như sau:
- Cha mẹ già rồi, không cần cao lương mỹ vị cho tốn kém, mà chỉ muốn con cháu mình nên người, biết sống hiếu nghĩa, đạo đức, thương yêu, hòa thuận, đùm bọc lẫn nhau, để cùng tiến bộ, biết quan tâm đến nhau, nếu cha mẹ còn khỏe phải tạo điều kiện đi đây đi đó, đi chùa, làm việc từ thiện xã hội … là cha mẹ đã vui và mãn nguyện lắm rồi.
- Đừng có cảnh “Cha mẹ sống không cho ăn, đến khi cha mẹ chết làm văn tế ruồi”! hoặc khi “Cha mẹ sống nhà cửa vắng tanh, đến khi hữu sự tranh giành, hơn thua”, hay “Con vui chơi chẳng ngó, chẳng màng, đến khi thần chết gọi sang, tổ chức đình đám, cả làng cùng say”. Lúc đó con cháu sẽ làm ăn không khá và chịu mang tiếng đời!
Khi cha mẹ quá vãng, có câu nói rằng: “Nhứt nhơn hành đạo cữu huyền thăng”, nên mỗi người chúng ta, muốn báo ân, báo hiếu cha mẹ, một cách cao đẹp rốt ráo, thì không gì hơn là phải lo tu hành cho miên mật, (tu hành ở đây, không nhất thiết phải vào chùa cạo đầu, tụng kinh, niệm Phật, mà phải biết sống đạo đức, vị tha, chánh niệm, trung thật, quy kính Tam bảo, giữ tròn năm giới, làm lợi ích, an vui cho đời, ai cũng thương kính, hoặc tạo công đức, phước báu cho nhiều). Vì chỉ có được như vậy, mới tỏ ngộ được đạo và có công đức, có nhiều phước báu, mới thấy, biết được tổ tiên, ông bà, cha mẹ đang ở cảnh giới nào, để mà có vốn liếng lo cứu độ hay hồi hướng công đức, phước báu về nơi ấy.
Nếu tổ tiên, ông bà, cha mẹ ở cảnh giới lành, thì nhờ công đức, phước báu nầy mà thăng tiến, còn nếu ở cảnh giới ác, thì cũng nhờ công đức, phước báu nầy thoát được chốn u đồ vãng sanh về miền tịnh cảnh.
Nhân kùa Vu Lan thắng hội, “mùa xả tội vong nhân”, mùa “Phật hoan hỷ” vì đến kỳ “Tăng tự tứ” với năng lượng phước đức được trau giồi, thu nạp sau ba tháng an cư kiết hạ, rất là dồi dào. Đây là mùa mà “ruộng phước” đã cày xới, vào nước, bón phân đầy đủ, rất phì nhiêu, chỉ cần chúng ta biết vận dụng gieo giống vào, chăm sóc tốt thì sẽ có được một mùa bội thu.
Những tràng pháo tay sôi động của hàng Phật tử là biểu thị cho sự lắng nghe, cũng là sự tiếp thu từ những lời giáo huấn, chỉ dạy của Hoà thượng về công đức sanh thành dưỡng dục của cha mẹ và cách biết ơn, đền ơn đối với cha mẹ.
Dưới đây là vài hình ảnh tại buổi thuyết pháp.
Lắng nghe giảng pháp
Do giảng đường quá đông nên phải ngồi bên hành lang để nghe pháp
Hồi hướng
Bình luận bài viết