BÀI 71: GẢ NỌ CÓ HAI VỢ
Kinh Bách Dụ (chuyển thơ)
TRÍ MINH ĐẶNG HÙNG ANH
Xưa, một người có hai cô vợ
Khi đêm về càng sợ, lạ chưa?
Nhìn cô nào cũng thấy ưa
Nhưng một mình khó làm vừa cả hai
Ngắm sống mũi cô này một chút
Ả kia liền ngùn ngụt lửa sân
Khoèo ả kia cái ngón chân
Thì cô này lại trào dâng sóng hờn
Hai bà chằng nổi cơn ghen tức
Thì nồi niêu cũng chực đổ nhào
Ỏi tai, những tiếng khóc, gào
Đành trân mình chịu nhéo cào, khổ thay
Chỉ còn cách nằm ngay ở giữa
Hai tay xuôi, mặt ngửa lên trời
Một hôm mưa gió tơi bời
Mái nhà bị dột, nước rơi ngay đầu
Nước trộn bụi rơi vào con mắt
Nhưng chàng ta cứ mặc nằm yên
Gan đâu mà dám quay nghiêng!
Để cho đôi mắt trở nên mù lòa...
Ở thế gian nhiều người cũng vậy
Bị lạc vào bể ái, rừng mê
Trôi trong sanh tử não nề
Mất đôi mắt tuệ đường về chơi vơi.
Bình luận bài viết