BÀI 76: NÔNG DÂN MƠ CÔNG CHÚA
Kinh Bách dụ (chuyển thơ)
Kính chúc quý vị thân tâm an lạc
TRÍ MINH ĐẶNG HÙNG ANH
Xưa có chàng nông dân còn trẻ
Lên kinh thành cốt để dạo chơi
Nơi đây đông đúc bao người
Đường đi rộng rãi, nhà thời cao sang
Ngó qua vườn thấy nàng công chúa
Đẹp lạ lùng, chàng ngắm ngẩn ngơ
Nàng cười, chàng đắm trong mơ
Chân chao đảo đất, hồn lơ lửng trời
Đây quả thật con người quí hiếm
Chắc duyên gì chứ kiếm nào ra
Nàng vào hài gấm, đường hoa
Chàng về, chân đất băng qua ruộng sình
Rồi từ đó dậy tình thương nhớ
Muốn làm quen, tìm cớ sao đây
Mơ màng, suy tính đêm ngày
Để cho thân thể ốm gầy, xanh xao
Người thân hỏi vì sao nên nỗi
Chàng thật tình kể lại đầu đuôi:
- Thấy nàng thương quá đi thôi!
Nếu không quen được thì tôi chết mòn
Người thân nói vẫn còn có cách
Khi tìm ra tôi mách lại cho
Từ rày chớ có buồn lo
Thân hình tiều tụy, ốm o ích gì
Người ấy khuyên rồi đi đâu đó
Không bao lâu nói có cách rồi:
- Gặp nàng công chúa dễ thôi!
Nhưng nàng từ chối quen người làm nông
Chàng nghe xong vẫn không tỉnh mộng
Mặt tươi lên rồi bỗng cười to:
- Tôi quen nàng được, đừng lo!
Miễn bày tôi cách để cho gặp nàng...
Nông dân mà không rành thời tiết
Thì làm sao lo việc ruộng đồng
Bốn mùa xuân, hạ, thu, đông
Hạt gieo mùa lạnh là không hợp thời
Có người đến được nơi cửa Phật
Mới nam mô tưởng đắc đạo rồi
Như nông phu trẻ kỳ khôi
Mới nhìn công chúa mà đòi được yêu.
Bình luận bài viết