BẦY TRÂU CỔ, ÂM THANH TRỐNG - BỔI
VÀ LỤC - LẠC GIỮA ĐÊM KHUYA
NGÔ NGUYÊN NGHIỄM
Tiếng lục lạc vừa khua bên đền cổ
Từng giọt Kinh thoáng rụng giữa hư không
Tiểu nhân giả chợt ném tung tràng hạt
Ồ, thiên thu nở vụt một dung nhan
Hoa sắc không nảy mầm ven lộ giới
Nửa càn khôn he hé nụ thiên khai
Chợt giấc mơ đầy quang niên tiền kiếp
Xua bầy trâu xuyên suốt xuống chân mây
Tiểu nhân giả xoay tròn xâu tràng hạt
Ừm, thiên nhiên ẩn hiện một vòng quay
Bên hốc đá chợt loi nhoi thần thức
Trùng-âm-thanh vọng khắp cõi trong-ngoài
Bóng ai lưu lạc bên thềm cổ
Đãy tre mây mù mịt khói sương
Máu hài nhi nhểu hồng con suối nhỏ
Vừa soi căn một góc vô thường?
Lục lạc khua từ lỗ đen vạn đại
Thổi hồn quê trôi nổi vô hình
Giữa giấc mơ đầy quang niên xa lạ
Khiến hoàng bào nhuộm đỏ những âm thanh
Ven lộ giới đầm đìa hoa vô sắc
Chút thiên khai he hé giọt càn khôn
Và chút gì, người của muôn năm trước
Người năm sau vò võ lạnh linh hồn!
Vẫn bầy trâu đeo hai hàng lục lạc
Bước lộ trình rung chuyển giọt hư không
Tiểu nhân giả gắn đầu sừng trống bổi
Từng âm thanh thiên cổ động càn khôn
Ừm, âm xanh vọng khắp cùng thần thức
Một đời người quang quả gánh dung nhan
Bầy trâu cổ ngang nhiên bước xuống
Giữa thiên thu đầy tinh huyết vầng trăng...
Nửa khuya, 24/10/2020
Bình luận bài viết