BỐN BỆNH
TUỆ QUÁN

CHỈ Bệnh
Đè nén các vọng tưởng
Miễn cưỡng bắt dừng lại
Muốn biển không nổi sóng
Thanh Văn dụng cách này
Muốn đoạn dứt lục căn
Mong chứng quả La Hán
Thật giống đá đè cỏ!
Dụng công vô ích thôi!
Phật Tánh chẳng phải vậy!
TÁC Bệnh
Bỏ niệm vọng, lấy chơn
Đổi niệm xấu thành lành
Nghịch trần để hợp giác
Phá một phần vô minh
Chứng một phần Pháp Thân
Phật Tánh chẳng phải vậy!
NHẬM Bệnh
Niệm khởi cũng mặc kệ
Niệm diệt cũng mặc kệ
Chẳng cần dứt sanh tử
Chẳng cần cầu Niết Bàn
Chẳng trụ và chấp trước
Hết thảy tất cả tướng
Chiếu đó mà thường tịch
Ngay tịch mà thường chiếu
Đối cảnh vẫn vô tâm,...
Nho: “Lạc thiên tri mệnh”
Giáo: “Trở về tự nhiên”
Hoặc: “Trở về Hài nhi”,...
Phật Tánh chẳng như vậy!
DIỆT Bệnh
Tư tưởng đều dứt sạch
Trống rỗng như gỗ đá
Người trung thừa tìm cách:
Phá “Một niệm ban đầu”
Trang Tử gọi: “Tọa vong”
Nho: “Ngã tâm vũ trụ”
Nhóm Lục sư ngoại đạo
Ngày xưa thời Đức Phật
Chủ trương theo lối này
Đều rơi vào Diệt Bệnh
Phật Tánh chẳng phải vậy!
Vì phạm bốn bệnh trên
Cho nên bèn lầm nhận
Rằng Kiến Văn Giác Tri
Là Chơn Như Phật Tánh.![]()



























































































































































Bình luận bài viết