Thông tin

CÀNH ĐÀO CHIỀU BA MƯƠI

CÀNH ĐÀO CHIỀU BA MƯƠI

                                                                

NGUYỄN ĐÌNH THỐNG

 


 

Năm nay hoa nhiều, mà dường như bao nhiêu cũng chưa đủ. Giá hoa giảm hơn mấy năm trước, và người mua hoa nhiều hơn. Quán Phong Lan đưa về hơn ngàn giò đã bán hết. Mới hăm ba Tết đã khó chọn được những chậu hoa đẹp. Hoa vạn thọ trúng mùa, nở đẹp, giá chưa tới năm ngàn đồng một cây. Hoa từ các tỉnh đưa về, không biết cơ man nào: mai, lan, hồng, cúc..., đi ngả nào cũng đụng chợ hoa.

Riêng hoa huệ đắt hơn mấy năm trước, hăm ba Tết giá 95.000đ một chục, giáp Tết giá giảm hơn. Đào Hà Nội vào nhiều, ba xe đổ xuống Trung tâm thương mại bán hết ngay, gốc lớn giá 900.000đ, trung bình từ 500.000 - 600.000đ.

Người bạn ở Thủ đô năm nay quên gửi đào vào biếu, khiến tôi cứ tần ngần quanh hàng đào. Chiều ba mươi Tết mà chọn được một cành đào ưng ý ở thành phố biển phương Nam thật không phải dễ, nhưng không hẳn đã vô phương. Cuối cùng thì tôi đã tìm được một cành, không thật lớn mà thật xinh, cành mảnh mai, thon thả; nụ nhiều, đều khắp các cành. Hoa chưa nở rộ nhưng màu rất tươi, nụ chớm nở, gối nhau từng lớp.

Thấy tôi ngẩn ngơ mãi quanh cành đào, cô hàng hoa mời chào đon đả:

- Mua đi anh, cành ấy là đẹp nhất đấy. Hồi nãy người ta trả 600.000đ em không bán, bây giờ em bán cho anh. Chợ sắp tan rồi...

- Vâng, tôi mua cành này.

Nhiều người chậm chân hơn tôi cứ xuýt xoa tiếc rẻ: còn một cành đào đẹp nhất hàng lại có người chọn mất rồi.

Cô hàng hoa nhắc: Anh hên nhé, bao nhiêu người muốn mua mà em không bán, giờ bán cho anh. Thôi anh lấy đi để em còn dọn hàng, chẳng mấy nữa mà giao thừa anh ạ!

Tôi biết là mình hên, mua không hớ, nhưng chết nỗi trong túi chỉ còn đúng năm trăm ngàn đồng. Bỏ đi thì tiếc, mà nói ra thì không đành lòng.

Chợ dần thưa người. Các chủ hàng hối hả dọn sạp về chuẩn bị bữa cơm tất niên.

Cô hàng hoa bắt đầu sốt ruột. Còn vài cành lộc ít, nụ thưa, hoa lốm đốm nở không ai ngó đến. Chỉ có một cành đẹp nhất, ông khách chọn mua lại cứ chờn vờn. Qua phút ngạc nhiên, cô hàng hoa trở nên bẳn tính và xẵng giọng:

- Nếu anh không mua để em bán cho người khác. Hay là anh chê đắt?

Biết mình không phải, tôi năn nỉ:

- Anh đâu dám chê, chẳng may bữa nay chỉ còn đúng năm trăm ngàn, trả rẻ thì anh không nỡ, mua thì không đủ tiền, mà bỏ đi thật tiếc. Thôi thì em bán cho ai cũng được, anh chỉ xin ngắm thêm chút nữa. Anh đã chia tay với mối tình đầu ở chợ hoa Hàng Đào một chiều ba mươi Tết. Cô ấy cũng tên là Đào...

Cô hàng hoa ngây người nhìn tôi mà đôi mắt như nhìn vào xa xăm, như có một làn sương khói phủ. Giọng cô trầm xuống, đầy vẻ cảm thông:

- Chuyến hàng này em chẳng lãi được bao nhiêu. Có cành đẹp nhất em chưa bán cũng là có ý chờ một người bạn xa đã lâu. Anh ấy rất thích hoa đào. Nhưng mà ở thành phố này đâu chỉ mình em bán hoa đào... Thôi anh lấy đi, trả em bao nhiêu cũng được.

Tôi cầm tay cô hàng hoa, thay cho lời cảm ơn. Cô bé đặt bàn tay nhỏ nhắn và ấm áp trong tay tôi thật lâu như để cùng chia sẻ một kỷ niệm xưa. Chợ đã thưa người. Giao thừa đang gần đến.

 


 

***

 

Hiếm có một cái Tết mà nhà tôi vui như vậy. Cành đào làm ấm cả mùa xuân. Một cành đào thật tươi, y như đang nở giữa thủ đô Hà Nội. Một bình rượu nếp cẩm thật to, ửng hồng cả sắc màu thủy tinh, thật đẹp. Khách đến chơi thật đông. Ai cũng uống rượu và ngắm hoa, say sưa đến quên cả chủ nhà đang hầu rượu. Có người bảo: Tôi ở thành phố biển này đã bấy nhiêu năm, chưa bao giờ được trông thấy cành đào đẹp đến như vậy.

Mồng bốn Tết, anh bạn vong niên đến chúc Tết. Anh vừa đi biển về.

Cành đào đương độ sung mãn. Anh bạn đứng ngây người ngắm cành đào, quên cả bắt tay và chúc tụng. Anh lắp bắp như một người vừa phạm lỗi: “Tôi vừa chúc Tết ông Tổng giám đốc, vừa trót khen hết nhời cành đào ở nhà ông ấy. Phải, thật nhỡ nhời. Bây giờ cho phép tôi xin lỗi cành đào này”.

Cô giáo chủ nhà bật cười: Rõ khéo khen. Khen vậy khác gì khen người khéo tay, hay chọn đào.

Mà khéo thật. Từ bữa ấy, tối nào anh bạn cũng đến uống rượu nếp cẩm và ngắm cành đào Hà Nội. Cánh hoa cứ hồng tươi, tươi đến tận lúc héo. Lộc cứ nảy ra, càng nảy càng xanh. Ngày xuân trôi đi đến là nhanh. Bình rượu cạn dần, bông hoa thưa bớt, chỉ còn lại những là lộc, là nhành và những trái đào non vừa nhú. Vậy mà vài bông hoa nở muộn vẫn cứ hồng tươi như độ đương xuân.

Trước chuyến đi biển đầu xuân, anh bạn đem một chai rượu đến nhà tôi cùng uống, nói là để cám ơn tôi đã cho anh sống lại những kỷ niệm đẹp nhất ở một làng hoa Hà Nội. Cô bạn gái của anh là con một người trồng đào nổi tiếng ở Nhật Tân. Ngày anh vào nhận công tác tại Vũng Tàu, cô bạn hứa, nhất định sẽ có ngày tự tay cô đưa đào Nhật Tân vào Vũng Tàu. Vì thế mà không tết nào anh không đi khắp các chợ hoa, tìm kiếm và hy vọng. Vậy mà Tết này anh phải trực ngoài biển, mồng bốn mới được về. Anh có một linh cảm rằng nhất định là cô bé đã vào, nhất định là cành đào này do chính tay cô bé chăm tỉa. Dáng cành và sắc hoa khiến anh không thể nào lầm lẫn.

Chai rượu vơi dần. Anh bạn tôi thẫn thờ, đôi mắt như nhìn vào xa xăm làm tôi nhớ đến ánh mắt sâu thẳm của cô bé hàng hoa chiều ba mươi Tết.

Nghe tôi kể chuyện mua cành đào này, anh bạn tôi như bừng tỉnh lại, ánh mắt ửng hồng khi nhìn những cánh đào cuối cùng vừa hé nở.

Bình luận bài viết

    Tin sinh hoạt phật sự

    Video bài giảng

    Pháp âm

    • Tịnh Độ Đại Kinh (Tập 10)/ Giải, diễn nghĩa: Pháp sư Tịnh Không/ Trưởng ban biên dịch: Tỳ kheo Thích Đồng Bổn/ Đọc: Tú Trinh
    • Tịnh Độ Đại Kinh (Tập 9)/ Giải, diễn nghĩa: Pháp sư Tịnh Không/ Trưởng ban biên dịch: Tỳ kheo Thích Đồng Bổn/ Đọc: Tú Trinh
    • Tịnh Độ Đại Kinh (Tập 8)/ Giải, diễn nghĩa: Pháp sư Tịnh Không/ Trưởng ban biên dịch: Tỳ kheo Thích Đồng Bổn/ Đọc: Tú Trinh
    Pháp âm khác >>

    Thống kê truy cập

    • Online: 38
    • Số lượt truy cập : 6784607