CHÁNH NIỆM
DƯƠNG XUÂN ĐỊNH
Đôi mắt em thoảng một trời tịnh độ
Giữa nhân gian ai trói buộc mong chờ
Như chiếc thuyền trôi theo dòng đời xuôi chảy
Sẽ nhẹ nhàng ghé bến sông thơ
Đêm vần vũ không một vì sao mọc
Vẫn sáng soi những điểm sáng tâm hồn
Bao chánh niệm cứ âm thầm tuôn chảy
Như một vầng trăng tỏ cả càn khôn.
Sài Gòn, 2566
Bình luận bài viết